Chuyện ca sĩ Tuấn Ngọc sửa lời nhạc của Tình Bơ Vơ qua rồi. Chắc lúc này ông đang hối hận vào lòng. Trước ông đã có không ít ca sĩ cùng thời cùng với ông hát bài này vào nước dẫu vậy họ ko sửa lời. Âu kia cũng là 1 bài học mang lại ông.

Bạn đang xem: Việt nam buồn lắm em ơi

Hát không đúng lời hay sửa lời chưa phải chỉ xảy ra lần đầu. Các ca sĩ vô tình hát sai nhưng cũng có thể có ca sĩ cố tình hát sai. Ca sĩ Khánh Ly vào bài thành phố sài gòn Niềm Nhớ không Tên của nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn thu lần đầu năm 1979 đang sửa “đâu rộn ràng tấp nập giọng hát Khánh Ly” thành “đâu rộn ràng tấp nập giọng hát Thái Thanh” để giãi tỏ sự kính trọng dành cho ca sĩ bọn chị của mình. Đó là một cách sửa lời xứng đáng quý.

Nhưng trường hòa hợp của ca sĩ Tuấn Ngọc thì khác. Trong video, rõ ràng ông đã cố tình sửa nhì chữ đặc biệt nhất trong bản nhạc trường đoản cú “Việt Nam” thanh lịch “Chiều nay”.

Ca sĩ Tuấn Ngọc chú ý vào bạn dạng nhạc để ngay trước mặt với còn đeo kính lão nữa. Cho dù sao, để vô tư cho ca sĩ Tuấn Ngọc, người viết ‘google’ câu “chiều nay bi thiết lắm em ơi“ nhiều lần để biết đâu ai đó đã sửa trước với ông chạm mặt vận xui buộc phải đã dùng bản sai đó. Mà lại không có. Ông cố ý hát “Chiều nay bi quan lắm em ơi”.

Sửa đều chữ khác không sao nhưng nắm chữ “Việt Nam” bằng “Chiều nay” thì khác. Dư luận khắt khe, tất cả khi nặng nề lời không quan trọng nhưng họ không có lý vì riêng gì nhằm thù hằn ca sĩ Tuấn Ngọc mà lại chỉ ghét cố gắng lực mà người ta nghĩ ca sĩ Tuấn Ngọc vừa thỏa hiệp. Mặc dù ghét bao nhiêu cũng không nên mạt sát vày mạt gần cạnh là hành vi của những người dân tuyệt vọng.

Do đó, trong chiều sâu và thực chất của vấn đề, sự phẫn nộ vừa rồi không đề nghị là cuồng nộ giữa bạn dân cùng với ca sĩ Tuấn Ngọc cơ mà giữa tín đồ dân với đảng CS. Những người dân phê bình ca sĩ Tuấn Ngọc cho rằng ông “mặc áo giấy” để làm vừa lòng “ma”. Phê bình ca sĩ Tuấn Ngọc là 1 trong cách phê bình đảng nhưng không hại bị tù.

Người viết cũng ko nhắm vào cá thể ca sĩ Tuấn Ngọc nhưng chỉ mượn mẩu truyện thời sự có liên quan đến ông để viết về một niềm nở lớn hơn, đó là tính thỏa hiệp.

Khái niệm thỏa hiệp (compromise) được dùng trong hầu như lãnh vực để chỉ một sự nhân nhượng giữa phía 2 bên tranh chấp mong mỏi đạt đến một điểm có thể cùng chấp nhận. Tuy nhiên trong những trường thích hợp thỏa hiệp chỉ tất cả tính đối chọi phương, một chiều, tự từ trần phục, tự lùi về giá trị của bản thân để đem lòng bạn khác, gia thế khác.

Nhạc sĩ Vũ Thành An bao biện cho ca sĩ Tuấn Ngọc: “Các bài bác hát cũ được truyền từ bạn nọ qua fan kia, không có nguyên bản, không tìm hiểu thêm Nhạc Sĩ cần sai lời là phổ biến. Ca Sĩ lúc hát hay tìm lời bên trên Internet. đa số gì trên internet cũng là sao chép lại.”

Lời biện hộ này không đủ tính thuyết phục. Ít trực thuộc nhạc và trước đó chưa từng hát Tình bơ vơ như fan viết bài bác này nhiều hơn biết vào nhạc phẩm đó gồm câu “Việt Nam bi hùng lắm em ơi” nói chi là 1 trong ca sĩ sẽ hơn nửa chũm kỷ sống bằng nghề ca hát. Ông rất có thể chưa hát mà lại hẳn sẽ nghe đồng nghiệp hát chưa hẳn một lần mà nhiều lần.

Một bạn dạng nhạc, một bài xích thơ hay 1 bài văn đều phải có tâm hồn và trọng tâm hồn được thể hiện bằng những câu nổi bật làm người đọc đang nhớ lâu. Trong nhạc phẩm Tình độc thân câu trông rất nổi bật là “Việt Nam buồn lắm em ơi”.

Nhạc sĩ khét tiếng ở miền bắc là Phú quang từng bị trù dập xuyên suốt 10 năm chỉ bởi vì câu “đâu đề nghị bởi mùa thu” nhưng mà ông nhất mực không vắt lời bài xích hát hơn nữa chửi đám tuyên huấn là “ấu trĩ”. Nhạc sĩ Phú Quang không thỏa hiệp với đã thắng.

Các người nghệ sỹ Lộc Vàng, Phan thắng Toán với Văn Thành bị phán quyết 10 năm tù hãm chỉ vày hát những phiên bản tình ca, đa phần là về mùa thu, của Văn Cao, Đoàn Chuẩn, nhưng không người nào đọc chuyện những anh sửa lời bài xích hát dù đang sống và làm việc trong xích xiềng sắt ngày tiết của chính sách CS thập niên 1960. Tía nghệ sĩ trong đội Lộc đá quý không thỏa hiệp và bước thoát khỏi nhà tù tựa như những người chiến thắng.

Một ngày khi chính sách CS ra đi, âm nhạc là lãnh vực được thay đổi nhanh chóng và dễ dãi nhất. Ngay lúc này trên con đường phố sài Gòn, trong số những quán nhạc, những quán cafe đều hát nhạc VNCH và đặc biệt là nhạc lính VNCH. Kề bên những Tình Ca, nhắm đến Hà Nội, những nhạc phẩm phần đa Rừng Lá Thấp, Anh Không chết Đâu Em, Trăng Tàn bên trên Hè Phố v.v… đang rất được hát. Nhạc VNCH là một trong những phần trong đời sống lòng tin của fan dân thuộc những thế hệ khắp ba miền. Các em, những cháu hoàn toàn có thể chưa hiểu hết ngôn từ nhưng chắc chắn là biết nước ta đã từng có một thời tự bởi và đáng yêu và dễ thương như thế.

Có lẽ lúc này ca sĩ Tuấn Ngọc sẽ tự trách buộc phải chi mình cứ giữ nguyên và hát một giải pháp tự nhiên. Nhưng giấu đi hai chữ “Việt Nam” khiến cho vấn đề không chỉ trở cần trầm trọng ngoài ra xúc phạm đến những người việt nam có ý thức và cảm xúc dân tộc.

“Việt Nam” hai tiếng siêu thiêng liêng dẫu vậy cũng đầy nhức thương và nhức nhối.

Tiếng súng đang ngưng 47 năm nhưng mọi cá nhân Việt trong cũng tương tự ngoài nước, ở tầm mức độ không giống nhau, đa số còn mang trong tim hồn một vết thương chưa lành nằm phía dưới làn domain authority mỏng. Chúng ta sống tất cả vẻ thông thường nhưng một phân tử muối, một mũi kim, một cơn gió mạnh hoàn toàn có thể sẽ làm cho vết thương vẫn mưng mủ đổ vỡ ra.

“Việt Nam ai oán lắm em ơi” không chỉ là là câu nhạc của nhạc sĩ Lam Phương cơ mà cả một khung trời, một trung ương cảm của con fan và một vấn nạn không giải quyết xong của khu đất nước.

Những kẻ làm cho “Việt Nam ai oán lắm em ơi” sẽ sống trong số biệt thự cao sang, khi chết được chôn trong những nghĩa trang rộng lớn 55 ngàn m2 như trường vừa lòng Trần Đại Quang, con cái họ học trung học tư ở Mỹ, học đại học tư ngơi nghỉ Mỹ, mua căn hộ giá hàng tỷ dollar bằng tiền khía cạnh ở Mỹ. Tiền đâu nếu không hẳn tham nhũng từ mồ hôi, nước mắt và cả máu của đại phần lớn người dân bị trị.

Sau 47 năm nhưng trận đánh vẫn không tàn. Các thành phần dân tộc chống độc tài đảng trị cũng đang một bự dần. Họ không hề cô đơn, lẻ loi, đơn chiếc nhưng phần đông ngày sau 1975 ở trong nhà thờ Vinh Sơn, tp sài thành hay ở miếu Dược Sư, buộc phải Thơ. Sức khỏe của fan dân không thua trận kém gì sức mạnh của đảng. Bọn họ tận dụng mọi kế quả của cuộc giải pháp mạng tin học và khai quật mọi kẻ hở của bộ máy cai trị để cản lại bạo quyền. đương nhiên trong kia có bài toán chống lại đông đảo kẻ a dua, toa rập cùng thỏa hiệp cùng với bạo quyền.

Đảng có nhà tù hãm nhưng fan dân bao gồm lương tri. Đảng có máy bộ tuyên truyền lừa bịp nhưng tín đồ dân bao gồm sự thật. Cuộc đấu tranh giữa công lý và đấm đá bạo lực rất gay cấn và có thể còn kéo dãn dài khá lâu nhưng mà đảng cũng biết không nhà tù nào đủ lớn để nhốt không còn được lương tri.

Nhà tội nhân CS bao gồm giới hạn không khí trong khi lương tri là cả một dòng sông lịch sử dân tộc dài mang chổ chính giữa hồn Việt Nam bát ngát bát ngát chảy trải qua nhiều thế hệ. Cái sông này vẫn chảy và vẫn đang bồi đắp phù sa khát vọng tự do thoải mái dân nhà cho bây giờ và mai sau.

Xem thêm: Máy Nướng Bánh Mì Electrolux Giá Tốt Tháng 2, 2023, Máy Nướng Bánh Mì Electrolux Ets3505 940W

Sau 30 mon 4, 1975, khi nhà trương đốt sách, đảng nghĩ chỉ cần nửa nạm kỷ khi những thế hệ cuộc chiến tranh qua đời hết sẽ không còn ai nói đến việt nam Cộng Hòa, nhắc đến sách vở, âm nhạc, thơ ca được chế tác trước 1975.

Nửa nạm kỷ sắp qua nhưng nước ta Cộng Hòa không những được thông báo mà đang sống hào hùng trong giáo dục, văn học, âm nhạc, thi ca cùng lý luận chính trị. Thực sự như ánh sáng mặt trời có thể nhất thời bị đậy khuất vày đám mây đen nhưng không mất. Tần Thủy Hoàng, Stalin, Hitler mọi đốt sách mà lại cũng những không bịt giấu được tội vạ của mình.

Chế độ CS tại việt nam chỉ là một chính sách tạm thời. Cơn bão sẽ qua đi và mọi ngọn lúa vn sẽ đứng dậy. Wojciech Jaruzelski của cha Lan biết điều đó. Janos Jozsef Kadar của Hungary biết điều đó. Bọn họ là những hung thần quỷ ác của một thời chuyên thiết yếu vô sản nhưng sau cuối đã nên đầu mặt hàng trước lương tri của dân tộc họ với của loài người yêu chuộng từ do. Việt nam rồi cũng thế.

“Việt Nam buồn lắm em ơi” là việc thật hôm nay.

Tùy theo tầm gọi biết và nhận thức của mỗi người, một chị bán sản phẩm rong hay 1 nhà phân tích chính trị chiến lược dù không nói ra nhưng các công thừa nhận “Việt Nam bi ai lắm em ơi”.

Thân phận nước ta trong lòng một chị bán hàng rong và một nhà phân tích có một điểm băn khoăn giống nhau là đo đắn ngày mai vẫn ra sao. Ngày mai mái ấm gia đình chị sẽ ra sao. Ngày mai nước nhà anh sẽ ra sao. Mai sau dân tộc họ sẽ ra sao.

Nhà phân tích nhìn quý phái Cambodia, quan sát sang Philippines, quan sát sang Đài Loan, chú ý ra mọi dàn hỏa tiễn bỏ trên bảy địa thế căn cứ quân sự dưới dạng “đảo nhân tạo” của Trung Cộng trên biển Đông đã chĩa vào Hà Nội, Đà Nẵng, sài gòn và lo mang đến tương lai dân tộc bản địa sẽ về đâu. Nước ta như bé ếch “ổn định” vào nồi nước rét của Tập Cận Bình vẫn đun. Lửa mỗi ngày một bốc cao hơn. Nước hàng ngày một rét hơn. Với hoàn cảnh này, sớm tuyệt muộn, nếu không tìm kiếm cách khiêu vũ ra, ếch nước ta cô đơn sẽ ảnh hưởng luộc chết trong nồi Đại Hán.

Chị bán sản phẩm rong cũng thế. Chị nhìn bầy con ốm yếu, nhìn nhà bếp lửa buổi tối âm u, nhìn căn nhà tôn dột nát và lo cho gia đình mình, những con rồi vẫn ra sao. Bọn chúng có thời cơ đến trường như từng nào đứa con trẻ khác hay không. Cho dù đủ sức học thì chi phí đâu nhằm đóng học tập phí, để ăn, để sống cho tới khi ra trường. Mùa đông nào thì cũng lạnh nhưng bé nhà nghèo vẫn lạnh hơn cùng đêm bên nghèo đang dài hơn.

Phân tích từ bỏ phạm vi quốc tế cho đến gia đình để thấy việt nam cần biến hóa tận căn bạn dạng và cần sự cống hiến của mọi bạn còn xem xét vận nước. Thỏa hiệp với cơ chế là làm phản bội tiện ích của đại nhiều phần người dân Việt Nam.

Dòng văn minh trái đất đã rã qua đầy đủ sa mạc nghỉ ngơi Bắc Phi với Trung Đông như Tunisia , Libya, Ai Cập v.v.. Và ngày xuân Arab (The Arab Spring) đã có ảnh hưởng tích cực tới Việt Nam. Những cuộc biện pháp mạng dân nhà Arab là phần đa cuộc giải pháp mạng thứ nhất trong lịch sử hào hùng loài fan được trả lời bằng các mạng tin học. Vào cuộc cách mạng xã hội lần này, không buộc phải ai buộc phải “xếp bút nghiên”, không cần ai phải “biệt kinh kỳ”. Cuộc tranh đấu để ăn mòn chế độ, cô lập cơ chế và loại bỏ chính sách đang diễn ra ngay trước đôi mắt mọi người dưới nhiều hình thức.

Vô số việc cần có tác dụng và nên làm. Một tổ bạn có tình thương đến cho các cháu mồ côi, một tổ bạn không giống quyên góp từng áo mùa đông cho những cháu vùng cao, một tổ bạn mở trường dạy chữ, mỗi người một việc, đơn giản nhưng tràn đầy ý nghĩa. Một khi nhấn thức được nâng cao, tình cảm được rộng phủ rộng, hận thù cùng nghi kỵ đã tan dần đi như sương như sương.

Đảng vẫn ở trong thế thủ chỉ từ trông cậy vào nhà tù và cỗ máy tuyên truyền đang mất dần dần tác dụng. Các thành phần dân tộc bản địa chống thỏa hiệp với cơ chế có khía cạnh ở khắp nơi và đang chiến thắng thế.

“Việt Nam bi lụy lắm em ơi” nên vn phải chuyển đổi để sinh sống còn cùng với thời đại. Mỗi cá nhân trong điều kiện và khả năng của mình nên thuận theo đà phát triển của thanh nhã để đóng góp thêm phần làm thay đổi xã hội vn thay vị thỏa hiệp với giới ráng quyền để kéo dài cơ chế độc tài đảng trị.

Về nước sống sau sự cai trị của đảng CS là thỏa hiệp với chế độ dù bạn đó là ai và nhân danh bất kể lý vì chưng gì. Nhưng trong những lúc sống với hành nghề vào lòng cơ chế cũng nên được đặt ra cho chính bản thân một lằn đỏ kiêng vượt qua. Lằn đỏ đó chính là tư phương pháp và trách nhiệm của một người việt nam Nam đối với tương lai dân tộc và các thế hệ đi sau.

Trong phần thể hiện tại sảnh khấu Mây Lang Thang thành phố sài gòn mới đây, danh ca kỳ cựu được ghi dấn hát “Trời vào thu chiều nay ai oán lắm em ơi” cố kỉnh cho câu “Trời vào thu việt nam buồn lắm em ơi” vào ca khúc nổi tiếng của nhạc sĩ Lam Phương.

Từ nhiều năm nay, ca khúc “Tình Bơ Vơ” của nhạc sĩ Lam Phương được cho là một trong bài hát “nhạy cảm” ở Việt Nam, vì ca từ bao gồm câu như:


Ngày mình yêu, anh đâu xuất xắc tình ta gian dốiĐể cách phong è tha hươngEm khóc cho đời viễn xứVề làm chi rồi em lặng lẽ âm thầm ra điGom góp dịu dàng quê nhàDâng hết cho những người tình xa…”
Nguyên bởi vì được gọi là “mùa thu” vào ca khúc ở nước ta thường bị cơ quan làm chủ văn hóa cho là “mùa thu phương pháp mạng”, bắt buộc “trời vào thu Việt Nam” tất yêu nào “buồn lắm em ơi”, mà lại phải tràn trề phấn khởi, lạc quan, hào hùng khí cụ như đẳng cấp “Mùa thu rồi ngày hăm ba. Ta theo tiếng kêu tổ quốc nguy biến. Rền mọi trời lời hoan hô…” (“Nam bộ Kháng Chiến”).
Không rõ bởi vì sao Tuấn Ngọc, danh ca hải ngoại, người về vn trình diễn từ khôn cùng sớm, lại hát Trời vào thu chiều nay bi thiết lắm em ơi” cố cho “Trời vào thu việt nam buồn lắm em ơi”.
*

Trước sự việc nêu trên, danh ca này được phát âm là người rất tráng lệ với nghề hát, và liên tiếp nhắc nhở đàn em về chuyện hát không nên lời.

Ca khúc “Tình Bơ Vơ” được đọc là nhạc lòng của nhạc sĩ Lam Phương, tên thật là Lâm Đình Phùng, giữa những nhạc sĩ vượt trội của tân nhạc miền nam Việt Nam. Sau 1975, một trong những ca khúc của ông bị cấm giữ hành sinh sống Việt Nam” là “Chiều Tây Đô”, với ca từ kể chuyện vượt biên tỵ nạn cùng sản:

“…Vợ hóng tin ck ngày về quá xa xămBao năm giải phóng như vậy này yêu cầu không anh?Ngày xưa ta quen thuộc từng viên đá quanh sân trườngNay nghe sao không giống từ thương hiệu đườngTàu gửi ta đi tàu sẽ đón ta hồi hươngTây Đô vẫn sống lại yêu thương thương…”

Nhạc sĩ Lam Phương từng có tình yêu vô vọng cùng với danh ca Bạch Yến. Bà là fan đã đem về cho ông những cảm hứng bất hủ để sáng tác ra những ca khúc như “Chờ Người”, “Thu Sầu”, “Phút Cuối”.

Trong số đó, ca khúc “Tình Bơ Vơ” biểu thị những cheo leo của tình cảm đối chọi phương giấu kín trong nỗi mặc cảm về thân phận trong lượt ra đi thứ nhì của Bạch Yến khi bà lịch sự Mỹ.

Ngoài “Tình Bơ Vơ”, những ca sĩ hải ngoại không giống khi về nước ta kiếm tiền hay “né” hát các bài tất cả ca từ “nhạy cảm” khiến cho họ chạm chán rắc rối cùng với nhà vắt quyền như bài xích “Chiều Tây Đô”, “Kỷ Vật cho Em”, “Căn nhà Ngoại Ô”…