Hôm qua tôi và ck giận nhau, chỉ chính vì anh sẽ quên đi một ngày kỷ niệm, thay bởi về ăn cơm với bà xã thì anh lại cùng bạn bè đi nhậu nhẹt cho tới tận khuya.

Bạn đang xem: Nếu như được chọn lựa một lần nữa


Hôm qua tôi và ck giận nhau, chỉ cũng chính vì anh vẫn quên đi một ngày kỷ niệm, thay do về ăn cơm với bà xã thì anh lại cùng bạn bè đi nhậu nhẹt tới tận khuya. Đã gắng về nhà anh còn cáu nhặng xị lên. Anh say mà, anh mong muốn nói gì chẳng được.

Và nước đôi mắt tủi hờn cứ nạm trào ra khiến tôi không giải pháp nào chế ngự. Tôi quan sát anh nằm gục bên trên ghế rồi trường đoản cú nhủ: Đây chưa hẳn là người bọn ông mình từng yêu.

Ngày mới yêu nhau anh từng nói với tôi: “Anh hẹn cả đời này vẫn không lúc nào làm đến em yêu cầu khóc”. Tôi ngày đó đúng là một kẻ ngớ ngẩn khi tin vào trong 1 điều ngoạn mục như vậy. Nhưng sự thật là ngày đó siêu vui. Anh yêu chiều tôi, cưng nựng tôi. Chỉ việc tôi giận, chưa cần phải biết ai đúng xuất xắc sai anh vẫn dỗ dành, chỉ cần cái gì tôi thích là khó mấy anh cũng tạo nên bằng được.

Hồi đó đã là sinh viên, chúng tôi ở cùng một khu cam kết túc xá, chỉ khác tòa nhà. Sáng làm sao anh cũng mua đồ ăn sáng rồi đứng ngóng trước phòng ngóng tôi tỉnh giấc dậy. Hôm nào đi học về anh cũng đáo qua phòng tôi “nhìn một ít cho đỡ nhớ” rồi bắt đầu đi ăn cơm tuyệt lên thư viện. Tối nào anh cũng xuống chống mắc mùng mang đến tôi ngủ do kí túc xá những muỗi nhưng tôi thì không hại muỗi. Thậm chí còn có lần cái mùng bị thủng một lỗ, anh còn chạy đi mua kim về tỉ mẩn ngồi khâu. Ngày đó anh nói cùng với tôi: “Anh ý muốn mắc mùng cả đời mang đến em ngủ”.

Anh đang yêu tôi như thế, thương tôi như thế, nên sau khi ra ngôi trường tôi không rụt rè về làm cho dâu công ty anh, có tác dụng mẹ của các con anh. Cùng anh đã đổi khác từ đó. Dần dần tôi chẳng đợi anh mua hoa nữa, tôi tự sở hữu hoa về cắm. Mỗi lần thấy vào nhà gồm hoa tươi anh lại sững tín đồ mất mấy giây “Hôm ni là ngày gì vậy nhỉ?”. Anh chẳng còn nhớ ngày làm sao nói lời yêu thương thương, ngày làm sao dắt nhau lên xe hoa, ngày làm sao với ngày nào. Lời yêu thương thương cũng tương đối ít dần. Chỉ với những bữa ăn vội vàng, hồ hết giấc ngủ mỏi mệt, với cả đông đảo cơn say cảu rảu vô cớ.

Hôm qua là kỉ niệm ngày cưới của bọn chúng tôi. Tôi đã đựng công cả buổi chiều đi chợ, làm bếp một dở cơm thật tươm vớ với hồ hết món anh thích nạp năng lượng và ngồi hóng anh về. Sau cuối thì nửa đêm anh cũng về, không có hoa, không có những lời yêu thương mà lại ngật ngưỡng trong khá men. Cả đêm tôi ngồi lưu giữ lại hầu hết ngày dĩ vãng yêu thương, cảm xúc như mình bị anh lừa vậy.

Sáng tỉnh giấc dậy, thấy tôi ko nói năng gì là anh biết tôi giận. Tôi bảo anh: “Anh ko nhớ ngày hôm qua là ngày gì buộc phải không? Sao càng ngày anh càng trở yêu cầu vô tâm như thế. Thời trước anh ân cần chu đáo bao nhiêu thì giờ đồng hồ vô tâm lạnh lùng bấy nhiêu. Tại sao càng ngày anh càng khiến em thất vọng như thế”. Tôi đi thoát khỏi nhà vào sự ngơ ngác của anh. Vừa mang đến chỗ làm cho thì năng lượng điện thoại đưa thông tin nhắn. Tin anh gửi: “Anh xin lỗi! ví như được lựa chọn một lần nữa, em tất cả chọn anh không?”

Tối, ngồi nhìn ông chồng trong giấc ngủ say tôi thực sự phân biệt anh vẫn khác đi khôn xiết nhiều. Anh đâu còn là chàng trai tuổi nhị mươi nhiệt liệt khi xưa, tuổi của rất nhiều bay bổng cầu mơ, tuổi chỉ biết yêu thương hò hẹn. Anh vẫn là trụ cột của một gia đình, sẽ làm ông xã và làm phụ vương một cô con gái nhỏ. Anh bao gồm bao nhiêu nỗi lo toan đè nặng. Lo làm thế nào kiếm được nhiều tiền để sở hữ nhà, để bà xã không phải giám sát và đo lường đong đo, để phụ nữ được đủ đầy đầy đủ thốn.

Anh không hề là chàng giới trẻ trắng trẻo thư sinh mà đã là 1 trong người đàn ông cùng với làn da nám sạm vì nắng, tóc cũng đã ban đầu điểm vài ba sợi bội nghĩa bởi hay cần thức khuya. Anh không những có vợ con, anh còn có những quan hệ với bằng hữu đồng nghiệp. Thỉnh phảng phất vui chúng ta vui bè uống say, và tôi thì khó tính vì lúc nào thì cũng chỉ ao ước anh đi đâu cũng về nhà ăn cơm vợ nấu.

Những mối bận lòng của anh không còn là “chủ nhật này em thích đi dạo đâu”, “em thích ăn uống món gì nhằm anh mua”, “em thích vàng gì để anh tặng” mà là đông đảo chuyện xa xôi hơn về tương lai, kế hoạch và những dự tính cho gia đình, cho bé cái.

Và tôi cũng dấn ra không chỉ là anh nhưng mà tôi đã và đang thay đổi. Tôi không còn là cô bé dễ thương, dịu dàng êm ả của ngày xưa. Tôi hay gắt gắt, giỏi phàn nàn, cùng cũng tốt giận dỗi. Tôi hay đặc trưng những điều nhỏ dại nhặt trong khi anh lại chỉ để ý đến những việc lớn lao.

Không yêu cầu anh không suy xét tôi nhưng mà là thân thiện theo một bí quyết khác. Anh chẳng nhiệt tình sao tín đồ em khủng lên, da em xấu đi cơ mà chỉ lo ngại khi cho bữa thấy vợ ăn uống ít, khi thân khuya thấy tôi nai lưng trọc nặng nề ngủ. Anh có thể quên đi gần như ngày kỉ niệm những không bao giờ quên ngày tiêm phòng của con, luôn nhớ ngày đưa vợ đi khám theo định kỳ hẹn.

Thật ra thì các yêu thương không còn mất đi theo thời gian, chỉ nên nó đổi khác từ phong cách này sang loại khác. Vậy mà rứa vì hiểu rõ sâu xa thì tôi lại chỉ chăm bẳm vào mọi thiếu sót để mà lại giận hờn cùng bắt lỗi anh.

Tôi núm điện thoại, gọi lại lời nhắn của ck một lần tiếp nữa rồi nhắn tin trả lời: “Nếu em được lựa lựa chọn một lần nữa, em vẫn sẽ chọn anh!”.


Đàn ông trong tuổi 29, 39, 49 có nguy hại ngoại tình nhiều nhất

Nghiên cứu chỉ ra rằng lũ ông ở những độ tuổi 29, 39, 49 có xu thế “ăn phở” cao hơn những độ tuổi khác.

Xem thêm: Set 20 bút hình thú ngộ nghĩnh, bút hình thú giá tốt tháng 3, 2023


Những ông chồng mê nhậu, bị vk "bạo hành"

Tập 10 khuôn mặt phu thê, những bà vợ đã thi nhau tố ông chồng mình mê nhậu. Một ông chồng cho biết thêm vì say xỉn mà vợ anh đang đạp ông chồng lăn xuống đất.


Vợ Quyền Linh nhảy khóc nhớ về lần sinh con 1 mình vì chồng bận chạy show

Nhớ về phần nhiều lúc u sầu khi làm bà xã người nổi tiếng, Dạ Thảo nhảy khóc, chị nói về việc phải trường đoản cú thân long dong giữa bệnh viện và làm những thủ tục, kiểm tra sức khỏe và sinh con 1 mình vì Quyền Linh bận lịch quay ...

Thì chắc chắc rằng em vẫn chọn yêu anh. Nếu hiện thời được lựa chọn 1 điều ước thì em tin em vẫn mơ như ngày xưa.


Nếu được quay về con mặt đường của ngày xưa, em vẫn sẽ nỗ lực tay anh lang thang dọc bé phố. Em vẫn đang hôn anh dưới ánh đèn sáng khi em do dự mình vẫn say xuất xắc còn tỉnh.


Nếu được yêu thương lại từ đầu, em sẽ không còn lãng phí tổn một khoảng thời gian ngắn nào bên anh. Em sẽ không còn giận hờn, không quay sống lưng đi khi anh đang siêu gần. Nhưng hụt hẫng sẽ mãi ở trong về vượt khứ.
*

Cuộc đời, duyên phận cứ cho tới rồi lui, cho rồi đi. Đôi khi chỉ việc một loại gạt tay, tôi đã chẳng thể tra cứu lại nhau. Huống chi tình yêu lại là thứ mơ hồ khiến em chẳng thể nỗ lực giữ.

Em ko biết, cuộc đời sẽ chuyển đẩy xay em lao vào bao nhiêu côn trùng tình, gắn thêm với bao nhiêu fan bằng nhị chữ người yêu và tình yêu cơ mà em biết đến lúc nào sẽ là tình thương cuối.

Tình yêu cuối, chắc rằng không rất cần phải đợi tới lúc chết mới rất có thể nhận ra. Tình thân cuối là ngay lúc còn sống, ngay độ xuân xanh em đã biết là nếu phân tách xa, em sẽ chẳng thể yêu thêm được ai.

Vậy là từ lúc này đây, trong suốt hành trình tới cuối đời, em sở hữu thêm một thứ điện thoại tư vấn là tình thương cuối. Em sẽ bình thường sống với nó như người tình không khi nào cưới.

Để rồi trong giờ chiều lộng gió, giữa mải miết cuộc đời, em nép mình phía sau cửa ngõ kính. Kí ức trở lại sụt sùi như 1 cơn cảm cúm, ngỡ chẳng còn sót lại gì nhiều mà dằng dai thật lâu. Một tín đồ đã ra đi, dù cho là vì tình yêu, vị tổn thương, vì hiểu lầm hay vì bất kể điều gì đi chăng nữa, số đông chưa bao giờ bước thoát ra khỏi trái tim em.

Ngắm nhìn từng hạt mưa lăn qua tấm kính, thật mau, thật ví dụ và âm thầm thủ thỉ, anh sẽ ở đâu, bao gồm nhớ em không? Em sẽ hỏi thật các và vọng lại trong mưa chỉ là số đông tí tách hoài niệm rơi.

Bỗng nơi nào đó vang lên đầy đủ câu hát như xé lòng thành từng vụn nhỏ rồi trải ra một miền thăm thẳm, xa xôi.

“Một khi em vẫn yêu là con tim em vẫn dâng trao đến tình yêu. Dù đường tình yêu muôn trở ngại và đôi lúc em biết em ko được may mắn. Chẳng cần bận tâm hay suy nghĩ mình quyết tử cho ai đó sẽ được những gì. Đã yêu nhau thì cứ yêu thương đi sẽ cho ta ngày tháng không hề phung phí.

Và nếu bây chừ em đây được nói một lời, nói em còn yêu thương mãi một người. Chẳng có bao giờ em hy vọng xa rời, mặc dù ngày mai cho tới là ngày sau cuối. Cùng nếu hiện nay em đây được chết một lần, chết cho tình yêu vẫn bất tận, chẳng có khi nào em thấy ân hận. Chỉ việc anh biết em luôn hằng yêu anh...”.