Toggle navigation
Xem phim online, xem phim vietsub, coi phim hd, xã hội vietsub, vietsub kites, kites cine, Kites Film

Khi đọc hồng lâu Mộng, từng người đều phải có nhân vật hâm mộ của riêng mình. Fan thích Đại Ngọc, người thích Bảo Thoa, có tín đồ thích Tương Vân, người lại thích hợp Thám Xuân, từng nhân vật đều có nét rất dị riêng. Nhiều độc giả thích Đại Ngọc vì thanh nữ thẳng thắn solo thuần, tài mạo tuy nhiên toàn.“Hồng lâu Mộng” có đến hơn trăm nhân đồ dùng nữ, một bộ “Hồng Lâu”, muôn màu sắc muôn vẻ. Trong vườn cửa Đại Quan siêu mẫu nhiều như mây, khắp vị trí tràn trề mức độ trẻ, những cô ấy lúc yêu kiều, thời gian hờn giận, khi ham dại, sao lại chẳng khiến người ta yêu thương cho được? trong các cô ấy, cô thì tài hoa rộng người, cô thì mồm lưỡi nhan sắc sảo, cô lại cách xử trí công chuyện khéo léo dịu dàng, sao chẳng khiến cho người ta bội phục đây?

Ông Tào (Tuyết Cần) vẫn mượn lời của Bảo Ngọc để nói ra lập trường của mình: “Tôi trông thấy con gái thì tôi dìu dịu khoan khoái, trông thấy đàn ông thì như bị nên hơi bẩn thỉu bẩn vậy”. Hoàn toàn có thể thấy ông rất yêu phái nữ, tất nhiên, một số loại tình cảm này, gọi theo nghĩa thon thì chính là trân quý, mến mộ; phát âm theo nghĩa rộng đó là thương xót, cảm thông. Trong suốt cỗ “Hồng lâu Mộng”, trừ dì Triệu ra thì tất cả các nhân vật phái nữ khác bên dưới ngòi bút của ông những được trau chuốt, nhân đồ dùng nào cũng khiến người ta vừa thích vừa trọng.Trong vườn Đại Quan bao gồm nghìn vẻ đẹp, chúng ta chỉ thương yêu mỗi nhiều loại nào? Có bạn thích sự ôn hòa lý trí của chị ấy Bảo, bạn khác say đắm sự sáng suốt thực tâm của Tử Quyên, bạn thì thích dòng xảo trá tai tai quái của tiểu Hồng… rứa mà fan tôi say mê nhất lại chính là em Lâm.Rất đa số người thích em Lâm, nhất là phái nam. Nói rằng em ấy chanh chua xung khắc bạc, ở trong phần “Chia hoa ban thưởng từ vào cung”, em ấy đang nói: “Hoa này chỉ khuyến mãi cho mình tôi thôi, hay các cô khác cũng có cả, đồ thừa không có bất kì ai thèm bắt đầu đến phần tôi”. Khi già Lưu chọn vai bày đầy đủ trò để dỗ đến Giả mẫu vui, em Lâm vẫn ví von bà với nhỏ “Cào cào mẹ”, lời này nói ra rất nhiều không được phúc hậu mang đến lắm.Em Lâm hết sức thích khóc, hễ một tí là “đỏ hoe vành mắt” giỏi “rơm rớm nước mắt”, mà hễ khóc thì lại cạnh tranh ở, thường xuyên là khóc tới bình minh rồi new mơ màng ngủ thiếp đi. Kiểu làm mình làm cho mẩy của em Lâm càng rõ như ban ngày, hễ ko vừa ý câu hỏi gì lại “giận ko thèm nhìn đến”, ngần ngừ Bảo Ngọc đã bao nhiêu lần lấy cha chữ “Lâm muội muội” ra dỗ dành, em ấy new thôi, còn nếu như không lại lặng lẽ rớt nước mắt. Nói đến đây, mọi bạn không ưng ý em Lâm cũng là hợp lý.Tuy nhiên, sao các bạn lại không nhìn ra phần đông chỗ giỏi của em Lâm chứ?Em Lâm có dung mạo tựa thiên tiên Khi hai tín đồ Bảo Ngọc, Đại Ngọc chạm mặt nhau lần đầu, Bảo Ngọc bèn nói: “Cô em new đến, người mẫu như tiên” , chính xác là “Trên trời rơi xuống một em Lâm, tựa một áng mây vừa rời khỏi núi” , quả đúng là “Hoa nở vườn cửa tiên” . Lại thấy “Đôi mi điểm màu khói lạt, dường như cau mà lại không cau; hai con mắt chứa chan tình tứ, dáng như vui và lại không vui, tim đọ Tỉ Can (chú của Trụ Vương) rộng một khiếu, căn bệnh so Tây Tử (Tây thi - Đông Thi) trội vài phần”. Một cô gái có khí hóa học tiên đàn bà phiêu phiêu như vậy, sao lại không khiến cho người ta sinh lòng mến mộ đâu? Chị Bảo cũng đẹp nhất đấy, nhưng là vẻ đẹp tầm thường dung tục. Thế mới gọi là “Bảo Thoa dễ dàng kiếm, Đại Ngọc cạnh tranh tìm”. Thương mến Lâm Đại Ngọc chính là bắt mối cung cấp từ dung mạo của cô ấy.

Bạn đang xem: Tiết bảo thoa và lâm đại ngọc ai hơn ai kém

Em Lâm tài hoa rộng người“Hồng nhan ngấm thoắt xuân qua, hoa tàn người vắng ai nhưng biết ai” . Sự gian khổ của em Lâm ko khỏi khiến người ta lệ rơi lã chã, “Xa đời chết giả ngưởng cùng ai đấy, biếng nở lờ đờ kém lờ lững sao?” . Chúng ta có tỏ tường được chiếc cô độc cao ngạo của em Lâm không? “Co ro bóng hạc mặt ghềnh, hồn hoa chôn chặt bên dưới vầng trăng trong” , nỗi bi thảm của em Lâm bạn làm thế nào thấu được?

Tài hoa của em Lâm sẽ sớm được Nguyên Xuân chấp nhận tán dương trong lần tỉnh thân trở về viếng thăm nhà. Phải biết rằng Nguyên Xuân “có tài, được tuyển chọn vào cung Phượng Tảo”, vậy cho nên tài hoa vớ nhiên không phải tầm thường. Hoàn toàn có thể được Nguyên Xuân khen ngợi, khả năng ắt quá trội . Kỳ thực, mỗi lúc vườn Đại quan lại mở thi xã, có tác dụng thơ nối vần, có lần nào em Lâm lại ko xa xa đứng vị trí số 1 đâu, cố gắng sao không khiến cho người khác thương yêu cho được?
Tài hoa của em ấy cũng không chỉ là thể hiện ở mỗi khía cạnh thi tự ca phú, chắc hẳn rằng trước ni bạn trước đó chưa từng nghĩ đến sự việc em ấy cũng là một tay quản gia cừ khôi, chỉ là em ấy “Như dòng đèn mỹ nhân, gió thồi một chiếc liền tắt” . Lúc Thám Xuân quản lí gia, nhiệt huyết đổi phần đông lệ xưa, được em Lâm khen ngợi, em ấy sẽ nói: “Tuy em chưa phải trông nom công việc, nhưng khi nào thư thái thường hay tính toán, thấy đưa ra nhiều nhưng thu ít, nếu như không tằn tiện, sau đây lấy đâu cho đủ” . Không khó phỏng đoán, nếu sức mạnh tốt, ai nói em Lâm chắc chắn là thua nhát Vương Hy Phượng chứ? Em Lâm thanh khiết chân thànhChị Bảo miệng nam mô, bụng một tình nhân dao găm, mọi nơi gần như lúc lung lạc lòng người, trên dưới Giả Phủ phần lớn khen ngợi chị ta. Trong cả dì Triệu cũng khen chị ta không ngừng miệng. Nhưng bạn có ưa thích kiểu bạn như chị Bảo không? các bạn không sợ mang đến một ngày, khi tán gẫu, bị chị ấy tạo cho “lỡ miệng” sao? Tương Vân, Tập Nhân trước kia hầu như là những người dân từng bị chị ta hấp dẫn như vậy đó thôi. Mà ở thông thường với em Lâm, bạn không cần lo lắng, cô ấy thực lòng thẳng thắn, có gì nói đó, bao gồm giận thì chỉ làm cho mình làm cho mẩy rồi thôi, ngày mai gặp mặt lại nói cười cợt như thường.

Cái khiến cho người ta thích chủ yếu là, một lúc em Lâm giãi tỏ tâm tình cùng ai thì phần đông dốc không còn gan ruột. Nha hoàn của em ấy lại thành địa điểm thành khuê mật. Tất nhiên Tử Quyên là nha trả tốt, dẫu vậy nếu chưa hẳn em Lâm thật tâm đối tốt, coi cô như chị em, thì trong làng mạc hội phong kiến riêng biệt tầng lớp nghiêm nhặt như thế, giữa công ty tớ nào hoàn toàn có thể tỷ muội tình thâm? Còn nhớ bài toán Hương Lăng học làm cho thơ không? Cô ấy vốn dựa vào Bảo Thoa dạy dỗ mình, mà lại chị Bảo vốn là người thông suốt việc bảo ban nhất lại đẩy cô ấy qua cho Đại Ngọc. Em Lâm trái thật đã dốc lòng dạy dỗ, y hệt như thầy xuất sắc bạn hiền, nhờ vào công bảo ban của em ấy, hương thơm Lăng mới rất có thể viết ra câu thơ linh động bực này: "Nghìn dặm chày vang lúc giặt lụa, nửa vừng gà giục dịp dòn canh" Dĩ nhiên, khiến người ta cảm động nhất là làm việc hồi "Giải mối ngờ, Bảo thoa tỏ lời thân thiết", Bảo thoa vạch trần chuyện em ấy đọc sách nhảm “Tây Sương Ký”, lại một phen tận tình khuyên răn bảo, nói trực tiếp đến nút em Lâm chỉ "Cúi đầu cần sử dụng trà, trong thâm tâm thầm phục" . Khi bệnh lý của em Lâm ko thấy khá lên, chị Bảo lại một lần mượt giọng an ủi, giờ chiều sai người khuyến mãi tổ yến, em ấy cảm động, lập tức dốc gan ruột thổ lội: “Chị ngày thường đối với mọi tín đồ rất tốt, nhưng tôi là bạn đa nghi, cứ đến chị là ác ngầm”. Còn có lời nào ngay thật chân thành hơn lời này không?
Trước kia, em Lâm bao gồm đề phòng tương đối nhiều chị Bảo, không vày cái gì khác, chỉ là sợ Bảo Ngọc "Gặp chị tức thì quên em”. Em ấy để ý nhất là chiếc khóa rubi “nặng trĩu” treo trên cổ chị Bảo, giả dụ nói em ấy nhằm bụng phần nhiều đồ trang sức vàng bội nghĩa này thì chưa phải ... Chỉ đơn giản là vì cho tới giờ em Lâm những coi chị Bảo là tình địch lớn số 1 của mình. Nhưng giờ phút này, em ấy chỉ hotline Bảo trét là "Chị"!Em Lâm đó là người tình thực như thế, hễ đã tin cẩn ai thì đã dốc nhiệt liệt dạ. Buông bỏ mọi ngừa để trọn vẹn tin tưởng. Ví như như nói "Đời người dân có một tri kỷ là đủ" , thì em Lâm chính là tri kỷ giỏi nhất. đến dù chưa phải tri kỷ, làm bằng hữu bình hay cũng được, em ấy nhất quyết không sợ hãi bạn.Em Lâm mê man tình: Khi trước ko tài nào phát âm nổi, vị sao em Lâm lúc nào thì cũng thích khóc, bởi sao em ấy xuất xắc tức giận? Mãi cho tới lúc sau khi Bảo Ngọc bị đánh, em ấy khóc sưng mắt nói: "Từ rày anh buộc phải chừa đi nhé" , tôi bắt đầu giật mình ngộ ra, đó là một hình dạng tình yêu thương lan vào sâu thẳm trung khu hồn, cần yếu nói ra miệng, thậm chí còn không thể bộc lộ, chỉ rất có thể thầm lặng mà giấu trong lòng.Bởi vị yêu cơ mà thấu hiểu, em ấy trước đó chưa từng khuyên Bảo Ngọc thâm nhập khoa cử, trước nay trước đó chưa từng nói xấu chị Bảo và Tương Vân. Tâm tư nguyện vọng em ấy tinh tế và sắc sảo nhạy cảm, hai tấm khăn tay cũ, một câu nói cũng ko có, tuy vậy trong nháy đôi mắt em ấy có thể ngầm phát âm dụng ý của Bảo Ngọc. Em Lâm một miếng tình si, khi nghe tới nói Bảo Ngọc đang đính hôn, em ấy ko chịu nạp năng lượng cơm, có một lòng ao ước chết. Bảo Ngọc thành thân, em ấy đau lòng mong muốn chết, chỉ vướng lại "Bảo Ngọc, anh thật..." tức thời hồn lìa trần thế.Em Lâm như vậy, hỏi sao không yêu cho được?
*

*

*

Bàn luận

Nhân phim đam mỹ bị cấm, nghĩ về tình tri kỷ

Chỉ nhân vật mới có tri kỷ, không có tình các bạn giữa kẻ cướp.


*

Văn & Chữ

Đại Ngọc vs Bảo Thoa: viên ngọc đen vs dòng thoa vàng, ai hơn ai kém? 17. 01. 16 - 5:46 am
Anh Nguyễn

“Rốt lại thì Đại Ngọc-Bảo trét ai hơn ai kém?” là một trong những trong mười công án to của Hồng lâu Mộng. Thật khó có thể trả lời thoả đáng đến tận cùng, vì Tào Tuyết yêu cầu đã cố tình cho nhị nhân đồ gia dụng này có tác dụng đối trọng trong tam giác tình yêu, ắt không có thể chấp nhận được có sự chênh lệch quá xa. So bề tài nhan sắc thì chẳng gồm ai trội hơn ai, tín đồ là mẫu thoa vàng, bạn là viên ngọc black (chữ “đại” trong tên Đại Ngọc là chỉ màu sắc huyền của các loại đá sử dụng vẽ lông mày, chưa hẳn là khổng lồ lớn). Càng lấn sân vào tiểu máu lại càng cạnh tranh phân định rạch ròi, đơn giản dễ dàng là bạn thích cô Lâm, tình nhân cô Bảo, cũng giống như anh thích làm toán, tôi thích hợp viết văn, không có bất kì ai đúng ai sai. Vậy so sánh Đại Ngọc và Bảo Thoa hợp lý và phải chăng là một việc làm vô ích?


*

Đại Ngọc


Hoàn toàn không hẳn như vậy. Giữa cõi mịt mù hỗn độn lại hoàn toàn có thể nhận ra một số điểm lưu ý và bạn dạng chất, ấy đó là Hồng lâu Mộng. Trên thực tế, không thể kể tới Đại Ngọc cơ mà không nói tới Bảo Thoa, với ngược lại. Người trung quốc quan niệm thơ văn là sắc xảo của chữ nghĩa, câu đối ngược lại là sắc xảo của thơ văn. Câu đối gồm hai vế sóng đôi để vinh danh cái tuyệt của nhau, cả hai thuộc tề chỉnh, không chiếc nào xuất sắc đẹp hơn dòng nào mới là câu đối hay. Quan hệ giới tính giữa Đại Ngọc với Bảo Thoa hoàn toàn cũng tương tự như nhì vế của câu đối vậy.


*

Bảo Thoa


Số phận của Đại Ngọc và Bảo Thoa gồm gắn kết ngặt nghèo với Bảo Ngọc, một bên là “mộc thạch chi phí minh,” một mặt là “kim ngọc lương duyên”. Bảo Ngọc có lúc ngả sang người này, có lúc lại rung động với người kia, kết cục tạo cho một người chết uống, một fan sống uổng. Liếc qua thì có vẻ là một trong câu chuyện tình tay bố điển hình, tuy thế nếu đi sâu hơn thì mối quan hệ tình dục này có ý nghĩa tượng trưng rất khỏe mạnh mẽ. Tên của Bảo Ngọc đó là ghép thân chữ “Bảo” vào Bảo Thoa cùng chữ “Ngọc” trong Đại Ngọc – từ bạn dạng thể sâu bí mật nhất, Bảo Ngọc dường như không thể tồn tại mà thiếu một trong các hai nàng. Đứng thân hai tiểu hotgirl yêu kiều, những chàng thường trộm suy nghĩ “thân này ví ngã làm đôi…”, còn Bảo Ngọc thì lại mơ hai thiếu nữ hợp thành một. Trong giấc mộng ở Thái hỏng ảo cảnh, Bảo Ngọc đã gặp gỡ ai?

Tiên cô truyền bảo dọn bàn tiệc đi, đưa Bảo Ngọc vào một trong những buồng thêu thơm tho. Trong những số ấy trang hoàng các đồ xưa nay chưa từng thấy. Đáng sợ độc nhất là bao gồm một chị em tiên ngồi đấy, tươi sáng nhu mì, đồng nhất Bảo Thoa, êm ả phong gìn giữ như Đại Ngọc.


*

Bộ bố nhân đồ dùng Bảo Ngọc-Đại Ngọc-Bảo Thoa


Đây là giấc mộng khắc ghi bước đầu sự cứng cáp về tình, tính, cùng dục của Bảo Ngọc, hay như là Tào Tuyết bắt buộc gọi là “phong lưu gây mang nợ vào thân”. Từ giây phút ơn huệ với nàng tiên đó, Bảo Ngọc không thể là một đứa trẻ không biết mùi đời. Về mặt sinh lý là vậy, còn vào tiềm thức, rõ ràng Bảo Ngọc đã tạo ra một “ideal type” (mẫu hình lý tưởng). Người đàn bà hoàn hảo của cậu Bảo (cũng của Tào tiên sinh) không hẳn ai thay thể, mà là 1 trong nàng Pandora “lắp ghép” từ bỏ Bảo Thoa cùng Đại Ngọc. Sự kết hợp giữa Bảo Thoa với Đại Ngọc là sự việc vẹn toàn thập toàn thập mỹ, là 1 trong thứ “fantasy”… bất khả thi, chính vì thế mà nữ giới tiên chỉ lộ diện trong niềm mơ ước chứ cấp thiết tồn tại ko kể đời thực. Mặc dù nhiên, qua cụ thể giấc mơ rất có thể thấy triết lý của Tào Tuyết cần về hai nửa cấu thành người vợ tính Trung Hoa. Con gái tính huyền bí đó là một trong mẫu mực lý tưởng xuất hiện trong giấc mơ của Bảo Ngọc – một giấc mộng nhỏ dại lồng trong giấc mộng lầu hồng, rồi nhân gian chẳng qua cũng chỉ là một trường đại mộng. Vậy hợp lý và phải chăng Đại Ngọc cùng Bảo Thoa đơn giản và dễ dàng là nhì mảnh của trí tưởng tượng mà thôi?

Nếu chỉ bao gồm vậy thì cuộc tranh luận về Bảo Thoa-Đại Ngọc có thể đi đến hồi kết ở đây rồi. Nhưng trong các mười công án của Hồng học, còn có một câu hỏi lớn:

Hồng lâu mộng có chứa đựng tư tưởng làm phản Mãn Thanh giỏi không?

Thời trung quốc dân quốc, những nhà Hồng học bắt đầu mạnh dạn rộng trong câu hỏi phân tích yếu hèn tố chính trị của lầu hồng Mộng, tính từ lúc đó nảy sinh ra nhiều học thuyết mới, trong các số đó có một thuyết cho rằng hai người đẹp của hồng lâu Mộng là đại biểu của nhì thời Minh, Thanh.

Tào Tuyết phải viết Hồng lâu Mộng vào thời điểm vận nhà và vận nước mọi đang suy. Thời Ung Chính, Càn Long, người Mãn Châu đã chiếm hữu được giang đánh gấm vóc ở trong phòng Hán được một thời hạn khá dài. Đất nước thái bình thịnh trị, mặc dù nhiên ít nhiều người vẫn còn nuối nhớ tiếc tiền triều. Những tổ chức triển khai nửa tôn giáo nửa chính trị loại Thiên Địa hội mang tứ tưởng phản Thanh phục Minh có tương đối nhiều người tham gia. Khởi nghĩa lật đổ triều bao gồm trong nội cỗ Hán tộc bao gồm đầy rẫy trong kế hoạch sử, nhưng fan Hán quan trọng căm hận việc giang sơn bị di địch xâm lược. Fan Mãn Châu, cũng giống như người Hung Nô, Khiết Đan,… phần đa bị xem như là man di. Công ty Nguyên (Mông Cổ) đã một lần công diệt Nam Tống, chiếm lấy Trung Hoa, rồi lại bị Chu Nguyên Chương giật về, lên làm cho Minh Thái tổ. Triều Minh là triều đại cuối cùng do fan Hán cai trị. Sau này Ngô Tam Quế mở cửa cho tất cả những người Mãn Châu vào cương vực Trung Hoa, chiếm lấy thiết yếu quyền, lập ra nhà Thanh. Nỗi nhục bị phần nhiều kẻ “mọi rợ” chiếm phần lấy giang sơn đã ám hình ảnh không ít cầm hệ văn sĩ bạn Hán. Hồng thọ Mộng thành lập không sớm không muộn, đúng lúc kinh tế tài chính thịnh vượng nhưng bốn tưởng phục quốc vẫn còn đó dai dẳng. Vì vậy có nhiều người nhận định rằng Tào Tuyết cần đã kín đáo đáo gởi gắm vào nhì nhân đồ Đại Ngọc-Bảo Thoa xu thế chính trị của ông, với Hồng lâu Mộng chưa lúc nào là một tiểu thuyết tình ái đối kháng thuần.


*

Đại Ngọc-Bảo Ngọc đùa đùa lúc còn nhỏ


Xét về gia thế, Đại Ngọc không cha mẹ cả cha lẫn mẹ, nói theo cách khác là gần như “vô sản”. Bảo trét thì có cả anh cùng mẹ, gia thế phong phú bậc nhất, là một trong trong bốn nhà giàu ở Kim Lăng, “ngọc châu như đất, vàng thời sắt thoi”. Tình cảnh biệt lập của Đại Ngọc liệu tất cả khác gì công ty Hán mất cả giang sơn, chẳng còn mảnh đất cắm dùi? Đương nhiên fan Mãn Châu đầu tiên là con số không đông đảo, thiết bị hai là muốn hàng phục nhân tâm, nên vẫn nhằm quan lại tín đồ Hán giữ chức vào triều, nhưng số đông lời xì xào thiên vị fan Mãn, chèn ép người Hán quả thật ko ít. Tư tưởng giận dỗi, so so bì của Đại Ngọc vào Hồng lâu Mộng thật chẳng khác gì thể hiện thái độ uất ức của các sĩ phu vong quốc thời bấy giờ.

Đại Ngọc xẹp vào tay Bảo Ngọc xem và hỏi:

– Chỉ đưa cho chính mình tôi thôi, hay những cô khác cũng có thể có cả.

Bà Chu nói:

– những cô phần đa có, hai nhành hoa này là của cô đấy!

Đại Ngọc cười nhạt:

– Tôi biết rồi, thừa tín đồ mới cho phần tôi.

Xem thêm: 6 Cách Tự Làm Mặt Nạ Trị Mụn Đầu Đen, Hiệu Quả Không Ngờ, Làm Sạch Mụn Đầu Đen Trên Da Cô Gái Trẻ

Xét về hình dáng, Đại Ngọc mong manh sương gió, là chị em Tây Thi đa bệnh, “người yếu ớt như không với nổi áo, nhưng lại có một vẻ yêu thương kiều yểu điệu riêng.” Bảo bôi thì ngược lại, “mặt tròn mâm bạc”, khung hình phốp pháp hệt như Dương Quý phi, có vẻ rất đẹp vượng phu ích tử. Người Mãn Châu vốn xuất thân tự du mục, sinh sống trên lưng ngựa, tự nhiên và thoải mái là hay chế giễu nhại số đông văn sĩ tín đồ Hán “trói kê không chặt”. Nhìn rộng hơn, thể lực kiệt quệ, liên tục đau tí hon của Đại Ngọc ngụ ý cho vận khí yếu hèn ớt của phòng Minh, trái ngược với bên Thanh đã đà sung sức. Về cuối truyện Đại Ngọc khuất là cái kết có thể dự đoán trước, bởi vì nó ứng hợp với sự rệu rã ở trong nhà Minh. Cái chết của Đại Ngọc cho thấy thêm cái nhìn bi lụy của fan viết. Thực ra triều đại nào cũng có thể có giai đoạn thịnh trị rồi gửi sang suy vi. Bên Thanh đến cuối thế kỷ 19 cũng chỉ từ là một chiếc bóng của thời Khang Hy, Càn Long.


Xét về nguyện vọng, hành vi trốn mình một trong những áng văn mơ mộng kiểu dáng Tây Sương ký, hoặc khóc yêu đương hoa chết trong Táng Hoa từ của Đại Ngọc chính là ẩn dụ cho tình trạng bệnh thoát ly thực tại (escapism) của tương đối nhiều người Hán bên dưới thời cai trị ở trong phòng Thanh. Mến thân trách phận (mồ côi), nuối tiếc nuối thừa khứ (được bố mẹ bảo bọc), sợ hãi tương lai (bị bỏ rơi), Đại Ngọc gồm tâm bệnh rất nặng. Bảo thoa thì sở hữu nặng bốn tưởng phong kiến, luôn luôn khuyên Bảo Ngọc ra làm quan, cụ thể là gồm ý đồ chính trị, còn nếu như không thì cũng khá thực tế, nếu chưa nói là xu thời. Bảo Thoa suy nghĩ mạch lạc, thực dụng, có việc đến thì bình thản giải quyết, không mở miệng ân oán thán. Đại Ngọc coi vùng quan trường là nơi không sạch thỉu, Bảo Thoa cho rằng những áng văn mộng mơ là độc hại. Tương phản này đã phản hình ảnh thế giới quan khác biệt giữa (một số ko nhỏ) bạn Hán và bạn Mãn Châu dưới thời nhà Thanh.


Xét về tính cách, Đại Ngọc tất cả tư vậy ngạo nghễ coi thường đời, còn Bảo sứt thì mượt mà và khéo léo. Điều này tưởng chừng ngược đời nhưng thực chất lại rất hợp lý. Vào truyện sẽ nói rõ:

Bảo bôi lại đối xử khoát đạt, tùy phận theo thời; không giống như Đại Ngọc gồm tính kiêu ngạo tự phụ, chẳng chịu đựng kém ai, cho nên vì thế rất được lòng người dưới.

Nếu sự khiêm nhường của Bảo Thoa khởi hành từ tâm lý tự tin của kẻ chiến thắng thì sự tự thị của Đại Ngọc lại với nặng màu sắc tự ti, tứ thế thua cuộc. Tào Tuyết cần có thể nói là bậc thầy trung ương lý, ông không lạ gì trước đa số thái độ tiêu cực, oán trách thời cục của bạn Hán, nhờ vào đó mô tả sự dằn vặt, oán trách của Đại Ngọc vô cùng tinh diệu. Trong veo cả câu chuyện, Đại Ngọc không kết thúc ghen tuông, thấp thỏm Bảo Ngọc yêu thương Bảo Thoa, chẳng khác nào tín đồ Hán cố gắng níu kéo hầu hết hồi ức và hào quang đãng của chi phí triều. Kết cục thì Đại Ngọc vẫn tấn công mất Bảo Ngọc, và loại chảy của thời cục cũng mau chóng chôn vùi bên Minh bên dưới cát bụi thời gian, vì chưng những cố gắng nỗ lực manh mún giành lại trần thế từ tay tín đồ Mãn Thanh rất nhiều không thành công.


Xét về kết cuộc, Bảo Thoa cùng Đại Ngọc phần lớn không thành công xuất sắc trong tình yêu với Bảo Ngọc. Một người dành được trái tim cậu ta, nhưng rốt cục chỉ với một khối tình hận. Người sót lại có được Bảo Ngọc bởi xương thịt, tuy nhiên chỉ là loại vỏ rỗng tuếch. Ví như coi Bảo Ngọc là hình ảnh đại diện mang đến trí thức tín đồ Hán thì hành trình dài yêu đương của Bảo Ngọc chính là đi tìm dòng tôi chung. Bảo Ngọc lộ diện đã sống chết yêu Đại Ngọc như quen thuộc từ kiếp trước, tất cả điểm giống với cảm xúc dân tộc rất khó gì cắt đứt. Sau cuối tình yêu kia bị chứng minh là không thực tế, thậm chí còn là có hại và bị phòng cản, Bảo Ngọc nhớ tiếc nuối dằn vặt nhưng vẫn bắt buộc thuận theo thời cuộc, kết hôn thuộc Bảo Thoa. Về sau Bảo Ngọc ngừng nhiệm vụ cùng với gia đình, lấy vợ sinh bé đi thi đỗ, nhưng tâm hồn cậu ta sẽ vĩnh viễn rời khỏi nhân loại trần tục, chẳng không giống nào rất nhiều sĩ phu tín đồ Hán ra làm quan mang lại nhà Thanh nhưng trong tim trống rỗng và đau khổ. Bảo Ngọc còn rất có thể về cõi Đại Hoang, còn người sĩ phu thì biết về đâu?


*

Đại Ngọc qua đời, được mọi fan rửa ráy để khâm liệm trong khi Bảo Ngọc kết thân vợ ck cùng Bảo Thoa


Tào Tuyết buộc phải vốn loại dõi tín đồ Hán làm việc Liêu Dương, trong tương lai tổ tiên ông đầu hàng công ty Thanh, nhập tịch Mãn Châu. Bên họ Tào bao gồm uy danh cực lớn, tiền của đa số như nước, được đơn vị Thanh sủng ái. Vào gia tộc có ít nhất hai fan làm hậu phi trong cung, tương đương với Nguyên Xuân vào truyện. Về sau, khi Ung chính lên ngôi, hầu hết chuyện nạp năng lượng của đút, bòn rút bị kéo ra ánh sáng, nhà họ Tào ngay thức thì bị thất sủng, nói cách khác là y y hệt như tình cảnh công ty họ Giả. Tào Tuyết cần sinh ra dịp vận nhà khó khăn, thân mang tài nghệ nhưng quan trọng thỏa chí bình sinh, quả thực đã mang một nỗi uất ức lớn. Tình cảm phức tạp của ông với đơn vị Minh cùng nhà Thanh ra sao, ta chỉ có thể phỏng đoán phụ thuộc những cụ thể ít ỏi, và cửa nhà duy nhất còn lại của ông – Hồng lâu Mộng.


Tào Tuyết buộc phải liệu tất cả thực sự ủng hộ bội phản Thanh phục Minh thì bắt buộc biết chắc, nhưng phụ thuộc một đưa ra tiết nhỏ dại như mắt muỗi, có thể suy ra biện pháp ông xếp hạng Đại Ngọc cùng Bảo Thoa. Cụ thể đó nằm tại vị trí hồi Giả thiết yếu vào thăm sân vườn Đại Quan:

Mọi người níu dây vịn cây đi lên, thấy mặt nước hoa rụng man mác, cái suối trong nỗ lực rập rờn xung quanh co; nhì hàng liễu rủ bên bờ, gần như cây đào, cây mận, mọc chen nhau che rợp cả bóng khía cạnh trời. Mọi nơi, không tồn tại một chút đất bụi. Trong rặng liễu nhô ra một nhịp cầu, lan can sơn đỏ.

Qua cầu, mặt đường thông những ngả; xa xa, bao gồm một tòa đơn vị ngói lạnh ngắt và một dãy tường hoa. Ở trên đây mạch núi chính đều xuyên qua tường phân tách đi những ngả.

Giả chủ yếu nói:

– Tòa công ty này tại đây chẳng bao gồm nghĩa lý gì! (*)

Nơi này về sau đó là Hành Vu uyển, nơi ở của Bảo Thoa.

Bước vào cửa là 1 trong những dãy hiên nhà quanh co. Nước đượm hương thơm thơm.Dưới thềm có tuyến phố đá. Khía cạnh trước ba gian đơn vị nhỏ, sạch mát sẽ, cửa khép, cửa mở. Trong bên kê bàn và ghế giường chiếu ngay gọn gàng gàng. Từ phía trong có cửa con đi ra sảnh sau. Có mấy cây lê cao lớn, mấy cụm chuối um tùm. đi lùi phía sau, lại có vài gian đơn vị nhỏ. Chân tường tất cả một mẫu suối rộng chừng một thước quanh co theo thềm mang đến dãy đơn vị đằng trước, rồi từ một trong những khóm trúc róc rách rưới chảy ra..

Giả chính cười nói:

– địa điểm này thú đấy. Đêm trăng cơ mà ngồi dưới cửa sổ đọc sách, cũng không uổng một đời.

Nơi này về sau đó là Tiêu Tương quán, khu vực ở của Đại Ngọc.

Về điểm này, ông Dư Anh Thời đã nhận được xét “đây có thể nói rằng tác trả mượn mồm Giả bao gồm để biểu hiện thái độ của mình.” Nói rõ rộng về vấn đề phân loại người và cảnh vào Đại quan liêu Viên, ông Du Bình Bá cho rằng lời bình ở đây đã phân tích ý thiết bị của chính người sáng tác tiểu thuyết: “Đây là phép chưa khen (bên kia) hẵng chê (bên này) trước đã. Bảo thoa với Đại Ngọc chưa so đã thấy rộng kém. Xung khắc họa cảnh và người trong đái thuyết như vậy không phải là dễ”. Sau cuối thì tình cảm của Tào Tuyết cần trước sau vẫn nghiêng theo Đại Ngọc, không khác gì Bảo Ngọc khi sắp đến rũ vứt nợ trần thế vẫn đam mê mộng hình nhẵn từ kiếp trước của chị em Giáng Châu!

*

(*) bạn dạng dịch mới dịch câu này là “Nhà cửa ở đây vô vị quá!”

*

Về bình khang Mộng:

- Đọc hồng lâu Mộng: Tần Khả Khanh – kẻ lẳng lơ vào mộng

- 5 vật chứng về quan hệ “bất chính” của Tần thị

- Hai người mẹ nhà chúng ta Vưu: càng lăng nhăng tợn càng đau vày tình

- Mượn món cà xào “xa xỉ” nói đến ẩm thực thực-hư

- mang Thám Xuân: bé phượng hoàng sinh trong ổ quạ

- Người bầy bà tị Hạ Kim Quế

- tiết Bảo Thoa: từ bỏ món thuốc giá bán băng cho mối lương duyên lạnh lẽo

- Đại Ngọc-Tình Văn: tuy hai nhưng một

- “Hận Phượng Thư, mắng Phượng Thư, ko thấy Phượng Thư lại lưu giữ Phượng Thư”

- giả Chính: vết chân bên trên tuyết của tình phụ tử

- Gửi bác bỏ Phúc Bồ: về Xuân Cung Đồ và dòng “hư” trong bình khang Mộng

- Diệu Ngọc: miễn cưỡng diệt dục, sư chả yêu cầu sư, tục không hẳn tục

- Đại Ngọc vs Bảo Thoa: viên ngọc đen vs cái thoa vàng, ai hơn ai kém?

- trả Bảo Ngọc: “một nửa lũ ông là lũ bà”, lại là “nửa dôi”

- Tàn xuân bàn chuyện Nguyên Xuân

- Giả mẫu mã (phần 1): thứ nhất là chuyện nhiều sang

- Giả mẫu mã (phần 2): đứa trẻ mặc kệ và thiên vị

- Giả mẫu mã (phần 3): may còn được fan viết về cuối rủ lòng thương

- đưa Nghênh Xuân (phần 1): rúc đầu vào sách, bịt đôi mắt bưng tai

- giả Nghênh Xuân (phần 2): hiền lành quá khó mà gặp mặt lành

- Lý trả của hồng lâu Mộng (phần 1): đè nén sống đời vờ nhạt nhẽo

- Lý trả của hồng lâu Mộng (phần 2): tiếng hão đành vui phúc về già

- Về giả Thụy của lầu hồng Mộng (phần 1): sự thúc đẩy của phần con

- Về giả Thụy của lầu hồng Mộng (phần 2): tấm gương mê gái tất cả chết cũng (nên) duhocsimco.edu.vn

- Về mang Thụy của bình khang Mộng (phần 3): bài học cảnh giác về “si”, về “sắc” cho… Bảo Ngọc

- lầu hồng Mộng: bi kịch của đàn ông thấy bản thân đầu bầu thành bọn bà

- máu Bảo quẹt (phần 1): “lãnh mỹ nhân” giấu kín đáo trái tim nóng

- ngày tiết Bảo sứt (phần 2): vào nóng, ngoại trừ lạnh, chiến thắng cả Lãnh hương thơm Hoàn

- ngày tiết Bảo thoa (phần 3): bé sâu dữ thế chủ động chui vào cùng với hoa

- Đại Ngọc cùng mệnh Mộc: sống như cây với chết cũng như cây

- Bảo Thoa cùng mệnh Kim: hoa mai ấm trong tuyết lạnh

- Phượng Thư và mệnh Hỏa (phần 1): Nội vụ nhì tay hai dao

- Phượng Thư cùng mệnh Hỏa (phần 2): tiết đỏ của phái nam tính

Hiền như đất, gieo rắc yêu cùng khổ" style="color: #800000;">- Bảo Ngọc cùng mệnh Thổ (phần 1): hiền như đất, gieo rắc yêu với khổ

Là gương phải không thể thuộc người" style="color: #800000;">- Bảo Ngọc và mệnh Thổ (phần 2): Là gương đề xuất không thể thuộc người

- Về các cái tên trong bình khang Mộng (phần 1)

- căn phòng “dâm tình và bị tiêu diệt chóc”: Phần 1 – Từ tranh ảnh trên tường

- căn nhà “dâm tình và chết chóc”: Phần 2 – từ mâm xoàn tới trái dưa

Phần 3 – Từ chóng báu cho tới màn châu" style="color: #800000;">- căn nhà “dâm tình và bị tiêu diệt chóc” Phần 3 – Từ nệm báu cho tới màn châu


Thy Thương, mình thấy bạn kết hợp được sự tráng lệ trong phân tích và sự điềm đạm vào tâm, cho dù cũng giải trí vừa phải. Mình mang đến gần đây, trừ phần đa viết lách về lịch sử vẻ vang (cũng chưa hẳn không có những lúc dấm ớt về lối hành văn - vì chắc đây là tình mình) là nghiêm, còn thì hay trằn Quấy. Nghiên cứu và phân tích thì cũng chẳng sâu (dù đôi khi mình có xúc cảm người Việt chẳng yêu cầu gì cả - bảo anh viết cụ này hơi "khó" - chưa phải khó hiểu, nhưng mà là phải nghĩ). May mà đọc một số bài, tất cả trên duhocsimco.edu.vn, và những lời bình như của bạn, hay của anh Tùng, để cảm thấy cái tinh tế và sắc sảo (chưa chắn chắn mình có) dạng hình Việt vẫn phảng phất trên đây đó. Còn sự thô thiển có thể vì những hobby Trạng Lợn, Trạng Quỳnh, và phương pháp quản trị quan lại liêu bao cấp, tiêu tốn lãng phí (nước sông công lính), cùng tham nhũng (kể cả nạp năng lượng căp văn, đánh cắp trí não người khác). Về Ana Kha- lệ - ninh mình cũng nghiên cứu lăng nhăng (không tất cả chiều xâu). Hoàn toàn có thể xếp thảm kịch của cô ấy vào trong tiện loại nhân vật ca, chính xác là xếp nàng vào một trong những - trong những thể (bố thể loại bỏ ra đó) hero của văn học bom tấn Nga: số phận - Ana Kha Lệ ninh cũng phản hình ảnh nét tầm thường của văn học kinh khủng Nga vẫn là anh hùng ca theo khuôn mẫu, kết quả cuối cùng thường là lúc nhân vật hero chết, hay ít nhất cũng hy sinh như đồ dùng tế (sacrifice/жертва) thần diệu yêu, như Katia Maslova trong Phục sinh, Sonia Marmeladova ("Tội ác cùng hình phạt"). Mình thì không 100 TYPHN, tuy vậy cũng từng có những lúc hóa rồ do yêu 1 ai kia (trong đời thực), xin lỗi. Có lần mình viết một bài để phản chưng cách xếp loại "văn học lãng mạn" Nga (xô viết). Ý của mình là không có 1 dòng văn học như thế, dù có những lúc người ta thay dàn dựng nó (để rồi sau đây lại viết là văn học hiện thực XHCN Nga cũng không thọ...). Cũng viết chũm thôi. Điều kỳ cục là có giáo viên lại xếp nó (bài văn học tập lãng mạn Nga) vào tài liệu tìm hiểu thêm của giáo trình. Lưu giữ một câu giờ Nga; trong câu nói đùa chỉ gồm một tý đùa. Mong những học giả, hoặc đơn thuần là các bạn mọt sách liên tiếp có ý kiến trên diễn lũ này nhằm dilletant chậm lớn còn được mở mắt về hồ hết cảm nhận tinh té. (Xin gởi Thy Thương bài VHLM Nga qua duhocsimco.edu.vn để bạn xem dilletant "quấy", nửa trống canh).


Mình coi như thể vô tình đọc HLM từ thời điểm năm lớp 4. Bé xíu tí tẹo mà đọc dạng hình tiểu thuyết dài lê thê vì vậy mà không thấy chán. Đến chục năm sau vẫn tiếp tục đọc đi phát âm lại, hoặc thời gian nào hợp tình đống ý thì mở 1 chương tương xứng ra xem. Kiến thức và kỹ năng văn học của mình hạn eo hẹp và không có ý định tò mò nhiều. Chỉ xem là đọc bởi vì yêu thích. Thế nhưng dạo vừa mới đây đọc loạt bài của Anh Nguyễn và 7 bài xích phân tích bên trên Tinhhoa.net thì thấy hoá ra bấy lâu mình ôm báu vật mà chả phát âm gì cả. Cho dù các bài viết đều theo quan điểm cá nhân, có những lúc mình đọc không hẳn đồng tình. Mà lại không thể lắc đầu HLM là 1 trong những kho tàng càng nghiên cứu, càng gọi càng nói càng ra những vấn đề. Rất ủng hộ tác giả Anh Nguyễn liên tiếp ra loạt bài bác này. Cảm ơn bạn

Bài viết liên quan