Tôi nhớ Phạm Trọng mong đã “xuyên tạc” câu hát đó bằng phương pháp đổi lời là: “Mỗi ngày tôi nhậu một đợt thôi, từ sáng sủa tinh mơ tính đến chiều tà…” rồi nhớ Trịnh Công đánh viết “…một chiều ngồi say, một đời thiệt nhẹ, ngày qua” mới thấy để cho ngày qua thật nhẹ đôi khi người ta cần một chút ít say. Có tín đồ say loại này, có fan say cái khác, tuy vậy say. Ở tuổi chớm già, người ta gần như phải say một cái nào đó nếu ko muốn… tự tử. Có fan say… hoa kiểng, chiều chiều bắt chước bạn áo xanh bốn mã Giang Châu tỉa một cành hoa, nắn một nậm rượu còn xanh trên giàn bầu, có tín đồ trau chuốt một vần thơ, có fan hò hét sinh sống sân láng đá, cũng có người mê mẩn vào chén bát rượu, canh bạc. Có cái say xuất sắc và mẫu say không tốt, dĩ nhiên. Ở phía trên ta nói loại say, mẫu đam mê, cái sở trường của tuổi chớm già. Ngoài ra ở tuổi đó, sở trường của bạn ta khựng lại, lựa chọn hơn, tinh hóa học hơn và và lắng đọng hơn. Hầu hết không lựa chọn cái rầm rĩ mà chọn cái yên ả, nhiều lúc rất một mình để lắng tai cái im re chung xung quanh và…”im lặng đời mình”. Nhiều người dân chọn đọc sách như một điều vui tao nhã, thanh khiết. Sách cổ, định kỳ sử, danh nhân, hồi ký tất cả vẻ phù hợp với tuổi chớm già hơn là đái thuyết mang tưởng, hành động, phiêu lưu. đương nhiên cũng tùy người, tùy cá tính. Có người gắn chặt vào loại TV, hết lịch trình này qua chương trình khác, cầm dòng “remote” bấm liên tục, đổi từ kênh nọ qua kênh kia mang đến nỗi thành một thứ dịch mới, dịch “bấm nút”. Nhiều người dân thuở trẻ bay nhảy, hào hoa, tự nhiên về già ngán ngẩm tìm đến những niềm an lành văn hoá, tao nhã, từ bỏ những bữa nhậu nhẹt túng thiếu tỉ, bù khú chúng ta bè, ầm ĩ náo nhiệt. Tuổi chớm già hình như thích nghe hoà nhạc, nghe diễn thuyết, xem kịch, coi triển lãm hội họa, nhiếp ảnh nhiều hơn. Trước kia nhiều cuộc vui tổ chức nam riêng con gái riêng thì nay các… chớm già bao gồm thể share niềm vui tầm thường với nhau, vì chưng thú vui đã gần như là giống nhau, và bắt buộc chăng 1 phần cũng bởi nguồn kích thích tố đang cạn dần buộc phải họ ngay gần như đồng nhất với nhau, chẳng phải õng ẹo bỏ ra nữa nếm nếm thêm mệt!

Nhưng cũng có cái không giống. Đàn ông thường dường như tìm điều vui trong nghề nghiệp của mình, đặc biệt khi bọn họ thành công, họ sẵn sàng chuẩn bị dành hết thì giờ cho sự nghiệp, sẵn sàng chuẩn bị bỏ bê vớ cả. Thiếu phụ thì khác, sau bao năm nặng nề gánh gia đình, nhỏ cái, nay bọn họ đã có khá nhiều thời gian hơn để hoàn toàn có thể tìm lại phần nhiều thú vui riêng. Có bạn thích học tập một năng lực mới nào kia như cắn hoa, thêu đan, bánh trái, tập bơi lội… Nói tầm thường tuổi này tín đồ ta ít đi kiếm cái gì mới lạ hoàn toàn mà kiếm tìm lại hầu như thú vui, sở thích cũ hồi còn trẻ, ví dụ một bạn hồi trẻ nghịch bóng bàn thì ở tuổi này tín đồ ta cũng lại nghịch bóng bàn thay vì chưng chơi tennis. Học một năng lực mới tất nhiên là cạnh tranh rồi, nhất là lúc đã lọng cọng, sống lưng mỏi, khớp cùn, ở đây còn chủ yếu là vì ngươì ta sáng sủa hơn khi thực hiện lại kỹ năng cũ của bản thân và do bạn ta hiểu rõ giá trị của nó. Có vẻ như trong tuổi chớm già bạn ta suy nghĩ chuyện ăn mặc của chính mình hơn. Gồm gì đâu, hồi xưa khi ngươì ta trẻ thì ăn mặc sao cũng thấy được, thấy hợp, thấy tươi mát, nay về già thì nên phải chăm lo bộ cánh mình hơn chút để phù hợp với tuổi tác, nhằm trông chững chạc, tươi tắn hơn, với nếu họ gồm tham gia vào các vận động xã hội thì sự ăn diện càng được chuyên sóc, chọn lọc kỹ lưỡng hơn. Không ngạc nhiên khi thấy một người chớm già dành riêng thời giờ đồng hồ săm soi chăm sóc quần áo tỉ mỉ, có vẻ như “điệu” hơn xưa, đặc biệt là ở những ông, đôi khi còn bị nghi oan.

Các bà… chớm già thì khác. Hồi trẻ bên cạnh đó họ quan tiền tâm chăm lo sự nạp năng lượng mặc nhiều hơn để được lôi cuốn hơn, còn nay, chúng ta thấy sao cũng được, bất cần, nhiều khi ăn mang cẩu thả do coi như thôi già rồi, bày đặt đưa ra nưã! thế nhưng khi phải ăn mặc tương xứng với công việc, cùng với giao đãi bên phía ngoài xã hội, chúng ta cũng rất là chăm chút. Ngày nay, nhờ biết phương pháp chọn thức ăn, không làm cho bị phệ phệ, tập luyện thể hình, áo quần phù hợp, trang nhã, với một ít mỹ phẩm sẽ làm cho tất cả những người phụ cô gái trông con trẻ hơn nhiều so cùng với tuổi tác. Cả các ông nữa, đã bắt đầu ra vào các thẩm mỹ và làm đẹp viện. Đã có không ít những loại mỹ phẩm, nước hoa dành cho lũ ông, đã bao gồm kỹ thuật căng da, độn mặt, xóa nếp nhăn cho cả bà lẫn ông.

Bạn đang xem: Mỗi ngày tôi chọn một trò ngu

Ai cũng thấy một sệt tính bình thường của tín đồ lớn tuổi là… keo kiệt, nhiều lúc bủn xỉn. Dễ dàng nắm bắt thôi, họ không còn năng lực tăng thu nhập thuận lợi như hồi trẻ, họ cần chắt mót tích lũy cho đa số lúc bất trắc, khó khăn khăn. Tuôỉ lớn neo đơn, tuôỉ lớn bị con cái bỏ rơi vẫn thường thấy, vậy để có sự an toàn, họ yêu cầu chắt mót, dành riêng dụm. Đàn ông dường như như ít quan tâm về tiền nong, họ quan tâm nhiều hơn thế nữa đến sự nghiệp, danh tiếng, trừ số đông người công việc và nghề nghiệp không ổn định định, nợ nần, sức mạnh yếu kém. Đàn bà thì khác, họ cân nhắc kinh tế nhiều hơn, băn khoăn lo lắng dành dụm, không phải là để ăn xài cho mình mà lại lo cho tương lai nhỏ cái, lo cho phần nhiều lúc bất trắc, và để được sự bình yên hơn trong lúc tuổi già.

Ở tuổi chớm già tín đồ ta cũng thường cân nhắc những đặc trưng xã hội, vì những đặc trưng đó “nói lên” vị trí của họ trong cộng đồng. Nhà này còn có xe dream, thì đơn vị nọ cũng phải có suzuki, nhà này có TV, thì nhà kia đầu máy… những kẻ trọc phú, bông lơn với đồng tiền, khoe của một giải pháp vô văn hoá vẫn hay thấy. Dĩ nhiên, đa số người tất cả học không người nào làm như vậy. Tri túc rất quan trọng để mang đến thần gớm được nhẹ êm. Tôi mê tuyệt nhất “Bài ca một nửa” ( chào bán bán ca ) sau đây của Lý Mật Am nhưng mà Nguyễn Hiến Lê đang dịch ( sống Đẹp, Lâm Ngữ Đường):

Tôi vẫn thấy già nửa kiếp phù sinh này rồi

Chữ “nửa” kia có tác dụng vô biên

Có hưởng trọn nửa tuổi trời rồi

mới cảm được hết loại vui lỏng lẻo nhã

Có sân vườn tược sinh hoạt nửa mặt đường lên núi nửa mặt đường xuống sông

Nửa gọi sách, nửa có tác dụng ruộng, nửa buôn bán

Nửa là người sĩ nửa bình dân

Đồ cần sử dụng nửa nhã nửa thô

Nhà nửa đẹp mắt nửa xấu

Quần áo nửa mới nửa cũ

Thức ăn uống nửa phong nửa kiệm

Vợ nửa chất phác nửa khôn lanh

Tên tuổi nửa vinh hoa nửa buổi tối tăm

Uống rượu nửa say mới ngon

Ngắm hoa phân phối khai bắt đầu đẹp

Thuyền giương nửa buồm new khỏi lật

Cuộc đời trăm năm nửa vui nửa khổ

Thì hưởng một nửa là thích hợp đáng hơn cả…

Tuổi chớm già, xấp xỉ năm mươi như fan xưa nói, là tuổi ” tri thiên mệnh” gẫm không sai. Mong không tri cũng không được. Tạo nên hóa sẽ đến ngay một vố nhằm sáng mắt ra. Phương ngôn nói “bốn chín chưa qua năm cha đã tới” là vậy. Bạn bị cú này, tín đồ bị cú khác như một cảnh báo. Đủ rồi. Thôi đi. Chuẩn bị đi. Bác L C, một nhà báo đang bảy mươi lăm tuổi nói với tôi, hồi còn trẻ ông không tin tưởng những gì ông bà mình nói, nay thì càng ngẫm càng thấy đúng cho phát sợ. Trong khi mọi thứ gần như đã được sắp đặt đâu đó rồi, nhất ẩm nhất trác giai vị tiền định. Do vậy mà tuổi chớm già thích tìm về tôn giáo. Nhỏ tuổi đọc Khổng, bự đọc Lão Trang, già nữa thì Lão Trang cũng cảm thấy không được mà bắt buộc Chúa, đề nghị Phật. Người ta thích tìm tới thiền, gọi thiền, hành thiền. Tín đồ ta theo dưỡng sinh, tập khí công, vắt đưa khí vào huyệt đan điền… trong tứ thế phân phối già, kiết già gì gì đó. Một vài nhà công nghệ đâm ra tin huyền bí, điều cơ mà lúc trẻ bọn họ phản đối quyết liệt. Tôn giáo biến niềm an ủi, niềm hạnh phúc của tương đối nhiều người. Một trong những thích đi chùa, lễ Phật, số ưng ý đi đơn vị thờ, nguyện Chúa và tín đồ ta cũng thích làm việc từ thiện. Tuy nhiên nói chung, ở tuổi chớm già, ngươì ta không phụ thuộc vào những giáo điều cứng nhắc. Bạn ta hoàn toàn có thể hiểu sâu sát hơn ý nghĩa cuả trường đoản cú bi, chưng ái. Người ta nhìn đời bằng con mắt cảm thông hơn, khoan thứ hơn bởi vì người ta đã từng có lần trải, đang tích lũy nhiều kinh nghiệm sống, fan ta vẫn “tri thiên mệnh”.

Xem thêm: Cách Sử Dụng Ostelin Calcium &Amp; Vitamin D3, Ostelin Kids Calcium & Vitamin D3 90Ml

Ở nông thôn, ngày xưa, tín đồ vào tuổi năm mươi vẫn con bầy cháu đống, đi ra đường đã có khá nhiều người hotline là ông, là cụ, và mỗi một khi có lễ lạc trong làng họ luôn được ăn trên ngồi trước ( “sống lâu lên lão làng”, “kính lão đắc thọ” ). đa số người mới hườm hườm cũng nỗ lực đóng vai già, nói năng điệu bộ cho ra vẻ già hơi ngộ nghĩnh. Mặc dù vậy, nhờ xã hội hóa theo một nếp văn hóa lâu đời ít biến hóa ở nông làng mạc như vậy, fan chớm già dễ dàng dàng đồng ý và an phận. Đó là ngày xưa. Hiện thời nông thôn đã và đang khác. Người chớm già ở đô thị nói tầm thường thường say đắm tham gia vào một quá trình nào kia của cộng đồng, như tham gia vào trong 1 hội đoàn, một câu lạc bộ, là thành viên của hội phụ huynh học tập sinh, hội chữ thập đỏ , hội trường đoản cú thiện v.v… dựa vào sinh hoạt vào một tập thể bởi vậy họ thấy thoải mái, dễ dàng chịu, thấy bản thân vẫn có lợi cho cộng đồng, vẫn có thể đóng góp những kinh nghiệm trong lãnh vực này tuyệt lãnh vực khác. Những người dân vốn quen với công việc xã hội đang thích nghi tiện lợi và chấp nhận với quá trình mới này, nhưng đầy đủ người không quen cũng không phải thuận tiện tham gia một bí quyết thoải mái. Một trong những người tìm kiếm những người dân bạn thuộc sở thích, hợp thành phần đông nhóm nhỏ tuổi thân mật, ngay sát gũi, tổ chức triển khai những cuộc chơi nhởi yên tĩnh, hoặc đi kia đi đây, thăm viếng các thắng cảnh, chuà chiền cũng là một cái thú rất tốt. Hôm nay họ hay đi với nhau từng nhóm nhỏ dại mà không đi theo từng gia đình có khá nhiều thế hệ như trước. Thực ra bầy nhóc cũng đã lớn, gồm khuynh hướng tách bóc thành từng nhóm riêng của chúng mà ko theo bố mẹ nữa.

MỖI NGÀY TÔI CHỌN MỘT THẰNG NGU.Phiếm luận lâu năm kỳ

*

Theo FB. Trần Khải Thanh ThủyÝ tưởng nội dung bài viết đến thật bất ngờ khi tôi vào skype để nói chuyện với lũ bạn cùng học từ thời phổ thông( mấy năm kia chúng kị tôi như kiêng hủi vì chưng sợ lây tư tưởng phản động, kháng đảng của tớ ). Từ thời điểm ngày tôi quý phái Mỹ, chúng lân la làm quen như không hề có...đảng phân ly.Chuyện ngay gần chuyện xa, đứa bạn nổi tiếng hát hay, tuyệt hát khoe vừa cài đặt một cuốn sách mới toe viết về Trịnh Công Sơn, trong các số đó có cha bài giành riêng cho ca sĩ Hồng Nhung, fan được ông coi như Khánh Ly vật dụng hai của đời mình...Chợt nó lặng đi thú thừa nhận :Cả tập sách tao ghét nhất bài “mỗi ngày tôi chọn một niềm vui”, bởi vì ở vn toàn lãnh đạo ngu đam mê thì lấy đâu ra nụ cười mỗi ngày? làm sao hát nổi?
Thế là tôi tóm luôn luôn ý tưởng của nó trở thành đầu đề bài viết: “Mỗi ngày tôi chọn một... Thằng ngu”.Thằng đần thứ nhất, ai cũng biết là “Hồ Chí Minh...đểu tốt nhất tên người”, lựa chọn ai không lựa chọn lại lựa chọn Mao xủ xỉ và Sittalin bất...thiện có tác dụng thầy, có tác dụng cha, gây nên bao nhiêu hệ quả ở Việt Nam. Trong lúc cuộc “thủ ti cở cải” vị Mao lãnh đạo đã biến trung hoa thành chảo xương người mập mạp từ thời điểm đầu thập kỷ 50 của rứa kỷ trước nhưng gần 3 năm tiếp đến ông hồ vẫn hạ quyết chổ chính giữa biến những người dân dân quê nước ta thành dê tế thần dâng lên bàn thờ tổ tiên Mao. Giữa những con dê tế thần lớn số 1 là điền công ty yêu nước Nguyễn thị Năm, người đã cung cấp của cải, con cái cho giải pháp mạng thành công để đảng “cách” luôn cái “mạng” của bà đi). Tiết đổ một giây, di họa đủ một đời, máu tín đồ dân Việt đổ trong cả 88 năm qua thì di họa biết bao nhiêu mà nói xiết .Sai lầm của lãnh đạo đầu tiên, cả dân tộc bản địa trả giá gần trăm năm không trả được, lại thường xuyên sai lầm của lớp học tập trò xuất nhan sắc tiếp theo, gồm lê Duẩn cùng Lê Đức Thọ, Hoàng Quốc Việt, Phạm Văn Đồng, nai lưng Quốc trả v.v đa số tên hiếu chiến, hiếu gần cạnh không kém, coi sự đối thoại bởi bom đạn như trò chơi của con trẻ của mình nên ném lần khần bao nhiêu giới trẻ trai tráng vào lò lửa chiến tranh chỉ nhằm đạt mục đích: “Ta tiến công Mỹ là đánh cho trung hoa và Liên Xô vĩ đại”Sau lúc bị Đặng tiểu Bình “dạy cho một bài bác học” ghi nhớ đời, sẽ tưởng nhận biết sự dại đần của bản thân rồi, nào ngờ lớp lãnh đạo lũ em vẫn tính làm sao tật ấy...tiếp tục ôm mồm xưng vều (vì bị nanh china cắn rách) đến tỉ ti quỳ lạy để được tiếp tục” hát trên mọi xác người” qua lệnh quan lại thầy chúng ta Hồ(Cẩm Đào), chúng ta Giang (Trạch Dân), bọn họ Tập( Cận Bình ), mang lại mức, người dân việt nam phải nhại ngược lời bài hát biện pháp mạng, từ “Khoan khoan hò khoan đã nhiều năm rồi quê ta bao đổi thay” thành “Ngu dại lại đần đã các năm rồi, nước ta chẳng thay đổi gì, trời ơi vượt ngu”.Bình thường, thầy ngu nhưng học trò có tư hóa học thông minh, sáng suốt thì sự lẩn thẩn đần còn hoàn toàn có thể chặn lại, đằng này cứ cắm đầu cắm cổ đi theo dấu xe đổ của Hồ vướng lại được quyền ...ngu gàn và ác độc hơn mười lần xưa, theo đúng quy trình của Hồ:“Còn non, còn nước, còn người
Thắng giặc Mỹ , ta sẽ...ngu rộng mười lần xưa”Xin nói rõ hơn về những chiếc ngu của vắt hệ nhỏ cháu hồ nước Chí Ngu.Đầu tiên là chủ tịch quốc hội Nguyễn Sinh kém cùng mẫu họ Nguyễn Sinh Cung tức Nguyễn Tất... Bại , kẻ liên tiếp “phóng uế” bừa kho bãi ngay trong cuộc họp thường niên của bộ chính trị: “Sai thì sửa, làm mười việc tốt cũng có một việc sai, nếu không bổ nhiệm hết thì mang ai làm cho việc? Cứ nói theo hiện tượng của pháp luật, tuy vậy Pháp luật cũng đều có cái đạo, cứ dẹp đi là thai không kịp”.Quả là lời nói danh bất hỏng truyền của đỉnh điểm “trí tệ”. Nếu được dịch ra tiếng Anh, Pháp, Hàn, japan thì quả đât ôm bụng mà lại cười mang đến mức...nôn thốc mửa tháo, không còn một tí dưỡng chất nào trong dạ dày, dạ mỏng, cổ họng, xương, da...Dân số vn hơn 90 triệu người, từng nào “con rồng con cháu tiên”, chỉ số IQ vội trăm lần chỉ đạo tiền nhiệm( dễ dàng vì đà bay của nuốm hệ sau khi nào cũng đề nghị cao, xa rộng đà bay của cầm hệ trước nhờ vào tiếp cận thông tin, kỹ thuật kỹ thuật v,v). Sinh hèn vốn bản chất hèn hạ, bội nghĩa nhược trường đoản cú đời phụ thân chú, nên cố tình không chấp nhận cái mới, cái tốt của thời đại. Cứ dung dưỡng bao che cho những câu hỏi làm không đúng trái, ngốc si nhằm hưởng lợi . Cụ thể hàng ngàn vụ Vina “xin”, Vina “cho”, Vina line, Vina lừa, vi na tham, vina dở hơi v.v... Tiền lại quả lưu ý túi Hùng và bè phái rắn rết biết từng nào mà kể? giữa một làng mạc hội đầy gian dối, chỉ một khẩu ca thật cũng là làm phương pháp mạng rồi. Nếu như Hùng dám lột bỏ bộ da rắn, làm một cuộc biện pháp mạng nói thật nhằm trở về chiếc dõi “tiên rồng”, xem sau khi lũ rắn rết ở bố Đình bị biện pháp chức, gồm con con cháu Tiên Rồng như thế nào lên cầm không? tốt Hùng chỉ nhăm nhăm kiếm tìm trong đám 5C- 5D(*) “dốt như chuyên tu, gàn như tại chức” để đề bạt, không nên khiến, nịnh nọt. Còn bé cháu các thành phần “tạch tạch sè”(**), kỹ sư, bác sĩ v.v thì không dùng, vày lý lịch 3 đời chưa phải củ chuối, măng tre?
Chỉ vì lũ rắn rết lên tiếm quyền, khá một tí là đợp cổ tiên long , lôi vào những vết bụi rậm phi tang, nên bạn tài không còn, sĩ phu ngoảnh mặt, làm mười điều thì không nên cả mười, bởi càng có công cùng với đảng thì sẽ càng có tội với đất nước, quê hương...Làm gì gồm chuyện “làm mười chỉ sai một” như mồm Hùng phóng uế nơi bệ xí của đảng cùng sản?
Còn bảo “Pháp luật cũng có đạo” thì đạo trong điều khoản Việt Nam bây chừ là đạo gì nếu không hẳn tà đạo, bá đạo? Ngược hẳn với truyền thống cuội nguồn dân tộc bao đời( Coi đạo lý thân phụ ông là nền tảng, là mối cung cấp sống, chất bồi bổ của qui định pháp). Chỉ vị đảng cộng sản từ lúc lên gắng quyền, theo gương Mao có tác dụng cuộc giải pháp mạng “long trời lở đất”, lở luôn luôn cả đạo lý cha ông mà luật pháp không còn mặt đường sống, trở thành dụng cụ rừng, luật chết đề nghị trăm dân khốn khổ, đơn vị nhà lầm than. Thay vày sống và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật thì người dân ngửa cổ kêu trời :“Một sai làm cho chửa cần non
Trăm sai cộng lại thành hòn núi sai...Cả hòn núi sai, núi lẩn thẩn lăn từ bỏ thềm quốc hội xuống tận cửa mỗi đơn vị dân , làm cái gi lũ “dân dở hơi cu đen” chẳng bị sầy da trước vẩy hết lần này cho lần khác? bạn chết vào tù, kẻ điên vào trại, fan chết bên trên biển, kẻ mù, câm, điếc trong xóm hội ...Bên cạnh đó là tên y tá nửa mùa Nguyễn tán dóc( vừa dóc xương dóc thịt đồng bào để tán thành vàng tệ bạc kim cương cứng trong mớ tài sản tỉ đô của dũng gởi khắp trong nước và kế bên nước, vừa tán dóc nhằm mị dân, lừa quốc tế. Cũng chính vì thế người dân dĩ nhiên chỉ từ là hình nhân gắng mạng, nên khi được bà chủ tịch ngân hàng quả đât hỏi:-“Nợ công của vn đã qúa giới hạn cho phép, vay thì đem gì cơ mà trả”?
Dũng hồn nhiên đáp:- 90 triệu người nước ta trong nước và 4,5 triệu đồng bào hải ngoại thường niên gửi cả chục tỉ USD về ...Bà không nghĩ là đó chính là tiềm lực to bự giúp cửa hàng chúng tôi trả nợ cả vốn lẫn lãi sao?
Sự dở hơi đần, cả tin, thuận lợi nuôi dưỡng ý đồ dùng xấu, để dòng xấu, cái ác lấn lướt. Dũng vẫn tin trong cuộc chiến tranh người dân trường đoản cú nguyện giơ ngực ra hứng đạn bom thì trong thời bình, họ tiếp tục hy sinh mồ hôi, nước mắt, ngày tiết xương, thân xác mang lại đảng trả món nợ khổng lồ là điều tất nhiên. đề cập cả cộng đồng người Việt ở quốc tế cũng vậy. Tuy họ bỏ mặc tính mạng mình để tránh họa cùng sản, nhưng không ít người quay đầu lại đánh đồng nhà nước với nhà nghĩa xóm hội, góp cả triệu USD vào để tạo “đất nước” của Hồ, Mao, Mác Lê...nên dũng vẫn qua khía cạnh bà chủ tịch ngân hàng quả đât một biện pháp dễ dàng, khiến cho núi nợ khổng lồ( do chế độ sai lầm, gàn xuẩn cùng tham lam vô giới hạn của lãnh đạo cộng sản) bên trên vai tín đồ dân càng ngày nặng.Qúa tôn vinh nghĩa vụ của fan dân trong việc lau chùi xú uế của các nhóm tác dụng tham nhũng ngơi nghỉ Việt Nam, thương hiệu Phan Trung Lý nhà nhiệm ủy ban pháp luật cũng phạt ngôn rất là ngu xuẩn, đúng giọng quan lại thầy cộng sản :- Tôi thấy ở hàn quốc người ta coi nợ xấu là của toàn xóm hội nên kêu gọi người dân góp phần tiền vàng để giải quyết nợ xấu, bọn họ có học hành được không?(còn tiếp)----------------------*5C- 5D: Con- con cháu -các- cầm -cả - Đếch- đẩy- đi- đâu- được.**Tạch Tạch Sè: phương pháp nói trại của các từ TTS ,ám chỉ yếu tắc Tiểu tư Sản vào giai tầng thôn hội VN.