Cứ mỗi năm trôi qua, giới yêu đương mãi tây thiên lại thêm thức tỉnh khỏi cơn mộng về cái thị trường 1,4 tỉ bạn tiêu thụ của Trung Quốc. Điều làm cho họ lao đao và dần dần nhận ra thực tiễn là chứng trạng hàng giả, hàng nhái ngập cả không lâu sau khi món mặt hàng của họ ban đầu được thị trường ưa thích. Trong không ít trường hợp, một số loại hàng này tuôn ra từ cửa sau của chính những xưởng cung cấp theo khế ước với các hãng Tây phương, từ đồ vật chơi trẻ nhỏ đến áo quần mang nhãn cao cấp, cho các đồ dùng điện tử buổi tối tân. Tệ hơn thế nữa, loại văn hóa truyền thống hàng nhái này được sự khuyến khích ngầm của khối hệ thống nhà nước.

Bạn đang xem: “cái nóc” và việc tránh cho “nhà dột từ nóc”

Dân chúng Tàu nắm rõ cái nháy mắt của phòng nước Bắc Kinh mỗi lúc giới thương nhân ngoại quốc to tiếng khiếu nại về triệu chứng hàng giả. Những lần như thế, Bắc khiếp lại viện vì sao “vì ko đủ fan đi truy lùng” nên điều khoản có đó nhưng không tiến hành được, với rồi lại mang đến chiếu cảnh xe cộ ủi khu đất cán nát một số dĩa hát lậu trên đài truyền hình. Cầm là hết. Đâu lại hoàn đấy ở đất nước hàng nhái. Cá thể nhái hàng nhỏ, hãng xưởng nhái mặt hàng lớn. Và chỉ huy Đảng còn nhái phần lớn thứ kinh khủng hơn nữa.

Thật vậy, dân Tàu đã theo gương bên nước về thái độ bất chấp dư luận và sĩ diện, cho dù là đối với dân chúng trong nước hay đối với thế giới bên ngoài. Một vài thí dụ vừa mới đây có thể cho biết thêm rõ thể hiện thái độ hành xử trâng tráo này. Để hối hả gỡ gạc trước việc trái đất chọn trao giải Nobel hòa bình cho đơn vị dân chủ Lưu gọi Ba, chỉ đạo Bắc Kinh chớp nhoáng dựng lên giải Khổng Tử. Nhưng bạn dân china biết rõ cơ chế Cộng Sảng trung quốc đã lên án Khổng Tử tới mức nào với từ bao giờ. Bao gồm Mao Trạch Đông dạy dỗ cả Đảng rằng:

“… Ở trung hoa lại còn tồn tại văn hóa nửa phong kiến, làm phản ánh chủ yếu trị nửa phong loài kiến và tài chính nửa phong kiến. Phàm hầu hết kẻ chủ trương tôn sùng Khổng tử, đọc kinh thư, thủ xướng lễ giáo cũ và tứ tưởng cũ, chống lại văn hóa mới và tư tưởng mới, phần đông là đại biểu của loại văn hóa ấy. Văn hoá đế quốc công ty nghĩa và văn hóa nửa phong loài kiến là hai bạn bè vô cùng gần gũi vói nhau, chúng kết thành đồng minh phản cồn về văn hóa, chống lại văn hóa mới của Trung quốc. Loại văn hóa phản rượu cồn ấy ship hàng cho nhà nghĩa đế quốc và thống trị phong kiến, là cái cần phải đánh đổ… Cuộc đấu tranh giữa nhị nền văn hóa truyền thống ấy là cuộc tranh đấu một mất một còn.” — Trích trang 94 với 95, sách Bàn về nhà nghĩa Dân chủ new của Mao Trạch Đông (*).

Và đó vẫn là quan điểm chính thức của Đảng cộng Sản Trung Quốc chiếu qua cả hệ thống giáo dục tại nước này cho đến nay.

Nhà nước Bắc ghê cũng vô địch về tầm cỡ của những hàng giả. Trong thời điểm tháng 9/2008, khối hệ thống tuyên truyền đơn vị nước cho trình chiếu ngang nhiên trên khối hệ thống truyền hình cả nước và chào làng cả với cố giới phía bên ngoài nhiều đoạn clip về “cuộc đi bộ ngoài ko gian trước tiên của Trung Quốc”. Giới phân tích kỹ thuật tức khắc sau đó chứng minh đó là mọi hình hình ảnh giả (**). Cuộc đi bộ ngoài không khí với tiếng vỗ tay reo hò vinh quang hoá ra là một trong những cuộc thực tập trong 1 hồ nước lớn trên mặt đất. Cả nhân loại có cơ hội chứng loài kiến mức độ khinh hay trí óc fan dân của những lãnh đạo Bắc Kinh. Và trái lại toàn dân china có cơ hội chứng con kiến mức độ chây lì của giới chỉ huy khi không hề rút lại hay báo cáo xin lỗi khi bị chứng tỏ là đã trình hàng giả.

Với hồ hết vụ bịp mập mạp đó, trái đất và đặc biệt là dân bọn chúng Nhật Bản, ko mấy ai kinh ngạc khi gần đây Bắc Kinh đưa tin họ đã tất cả chứng tích lịch sử hào hùng vô cùng chắc chắn rằng (nguyên văn “chứng tích lịch sử vẻ vang bằng sắt”) để chứng tỏ quần hòn đảo Điếu Ngư (mà Nhật hotline là Senkaku) thuộc độc lập Trung quốc. Dẫn chứng đưa ra, theo họ, là phiên bản viết trong phòng văn Trầm Phục, đời đơn vị Thanh, được viết khi đi cùng rất Sứ đoàn trung hoa sang Kyuryu (tức Okinawa ngày nay). Trong chuyến đi sứ này, phái đoàn đã ghé thuyền vào đảo Điếu Ngư nhằm tham quan. Viện Khảo cổ Bắc kinh còn phụ họa thêm rằng bạn dạng Văn Hiến này bởi nhà khảo cổ Bành Lệnh kiếm tìm thấy vào ngày thu năm 2005 tại tỉnh sơn Tây rồi đưa cho các chuyên gia kiểm định cây bút tích phán xét. Kết quả ai cũng xác nhận đó là bút tích trong phòng văn Trầm Phục. Các quan chức cao cấp thuộc bộ giáo dục Trung quốc cũng rất được lệnh nhập cuộc. Họ mang lại biết vừa mới đây có nhiều ý kiến đề nghị đưa bạn dạng Văn Hiến này vào sách giáo khoa bậc trung học, và bộ đang cứu vãn xét các ý kiến đó.

Không chỉ trái đất và dân Nhật, mà lại cả dân Tàu cũng cần gãi đầu thắc mắc. Nguyên nhân bút tích của một đơn vị văn danh tiếng thời bên Thanh xẹp qua đảo Điếu Ngư lại đương nhiên xác định hòa bình của china trên hòn đảo này? vì sao không cho tất cả thế giới gọi nội dung bạn dạng văn? cùng nếu bản văn có gọi đấy là đất trung quốc thì buộc phải xem đó là tài sản quốc gia chứ sao lại đem bán đấu giá? giá cả nhà nước có kiệt quệ cùng nhà nước có bất thần thương dân nghèo đến độ phải cung cấp một tài liệu quí giá chỉ như vậy để đưa tiền góp họ không? nếu như sợ chính phủ Nhật download về thủ tiêu thì bên nước Tàu càng buộc phải bảo vệ bạn dạng văn và dùng hồ hết thứ kỹ thuật tân tiến để giúp bạn dạng văn không biến thành mục nát theo thời hạn chứ, ai lại giao vào tay tứ nhân? Ai dám đảm bảo tư nhân đó sẽ không xuất bán cho các triệu phú nước ngoài? với nhiều thắc mắc khó vấn đáp khác nữa.

Theo những nhà so với thời sự Nhật, chỉ gồm một trả thuyết rất có thể giải thích hành động quái lạ của Bắc gớm trong vụ này. Đó là lại một vụ Văn Hiến hàng nhái. Do sợ các chuyên viên kỹ thuật Nhật và quốc tế vạch ra các dấu vết bịp bợm, nhất là khả năng định tuổi của tờ giấy, Bắc Kinh đề xuất vội dựng kịch bán đấu giá để tống táng mẫu gọi là triệu chứng tích lịch sử vẻ vang này vào tay tư nhân. Và vì không hề trong thẩm quyền hay văn khố trong phòng nước nữa, Bắc tởm khỏi nên trình trước nhân loại để bị gạch mặt bịp bợm.

Trong trong năm gần đây, thỉnh phảng phất Bắc kinh lại bày trò cho chiếu hình ảnh một vài ba nấm chiêu mộ giả trên 2 quần đảo. Vào mộ không có xương cốt, không tồn tại bia, chỉ gồm cọc gỗ cùng bảng gỗ đóng góp trước đầu chiêu tập ghi bằng chữ Tàu ngày sinh với ngày bị tiêu diệt mấy chục năm về trước. Quanh đó ra, bọn họ còn đến thả trôi một vài ba tấm bia chủ quyền ghi mấy chữ Tây Sa viết bằng chữ Hán. Nhưng dĩ nhiên, chẳng ai được phép rờ mó đến những chứng tích này nhằm phân tích thật giả.

Điều xứng đáng xấu hổ là cả chỉ huy Đảng cùng nhà nước CSVN, cũng giống như hàng loạt những viện nghiên cứu và phân tích Việt Nam phần đông im bặt trước các cái gọi là “chứng tích định kỳ sử” như trên bởi Bắc khiếp tung ra. Vậy vào đó, các lãnh đạo hà nội tiếp tục bắt toàn dân bái lậy 16 chữ vàng, cùng xua công an đi tấn công đập, bắt bớ, và nhốt những người dân Việt yêu nước dám chỉ ra đó là “hàng nhái”.

Chú thích: (*) Sách do Nhà Xuất bản Ngoại Văn – Bắc gớm dịch, in, và gởi sang vn để đào tạo và huấn luyện cán bộ Cộng Sản nước ta cấp trung với cao. Đây là loại sách bỏ túi cán bộ phải luôn luôn đem theo mình để tham khảo.

Xem thêm: Tìm hiểu vấn đề chu kỳ kinh nguyệt 35, chu kỳ kinh nguyệt 35

đối chiếu thì ko nên, cơ mà bàn về chuyện gia phong khiến cho tôi bắt buộc không nghĩ đến xã hội miền nam những năm 1960 - 1970. Phần lớn cứ 10 thì hết 8 đơn vị là người bọn ông đi làm việc kiếm chi phí và thiếu phụ chỉ ở nhà. Đó là yếu đuối tố tạo cho trật tự vào gia đình, người ck có quyền quyết định những vấn đề đặc biệt quan trọng nhất.

Xét chi tiết nào đó, cảnh “chồng chúa vợ tôi” được làng hội khi ấy chấp nhận vì loại gia phong được nhận diện bởi con cháu nơi người phụ thân như một tấm gương và chỗ một tay người chị em chăm sóc. Những con được răn dạy vì sự cắt cử giữa thân phụ và mẹ như thế. Không tính ra, còn tồn tại một “cơ chế” tương đối hay, khi đơn vị nào lúc đó cũng thông thường sẽ có trung bình 5-6 con. Fan con đầu lòng được cha mẹ giáo dục kỹ để mang lại lượt mình, anh chị em cả lại chỉ bảo, hướng dẫn lũ em theo sau. Item trong ngoài luôn có kỷ cương, trên dưới đâu ra đó như thế.

Cần nói thêm về vai trò đàn bà trong gia đình. Vì các vấn đề quan tiền trọng phần lớn do lũ ông gánh vác, nên mẹ là người thường xuyên gần gũi, lo câu hỏi cơm nước, hầu hết dạy dỗ những con. Dù lệ thuộc nhiều vào chồng, nhưng về mặt tình cảm, người người mẹ lại chan hòa và chiếm trọn trong lòng toàn bộ thành viên mái ấm gia đình với tất cả hình mẫu của sự việc kỹ lưỡng, kiên nhẫn, chịu đựng…

*

Nhà giáo Đỗ Quốc Khánh là học sinh Trường trung học phố chu văn an tại Sài Gòn (trước 1975), bao gồm 40 năm gắn bó với giáo viên trong vai trò giáo viên thể dục với Anh ngữ (tại nhà). Ảnh: TLNV

Ngày xưa truyền ảnh ít, chỉ bao gồm hai đài, giờ cơm mái ấm gia đình là hết sức quan trọng. Sau bữa tối các bạn thường quây quần cùng mọi người trong nhà nghe bố nói chuyện. Nhà gồm thế hệ các cụ sống chung thì sẽ càng hay vị những câu chuyện kể, tích tuồng mang tính chất giáo dục rất hữu ích cho bé trẻ. Đó là giờ giáo dục đào tạo con cái của các gia đình.

Tôi thích lắm những buổi tối cúp điện. Hôm nào đã hớt tóc điện mà trời lại mưa nữa thì sẽ càng thích. Bà mẹ thường lấy tấm màn văng hai nguồn vào sát mép giường chế tác thành mẫu lều: “Thôi, hiện thời mình cắn trại nha các con”. Vậy là bốn các bạn em ngồi ngay cạnh vào lòng mẹ. Ko kể trời thì mưa, trong bên đèn cầy leo lét, chúng tôi vừa nghe mẹ kể không còn chuyện này mang đến chuyện kia, vừa cứ rúc tiếp giáp vào nhau hơn nữa để nghe đến rõ và được ôm mẹ. Phần nhiều lúc kia tôi thấy hạnh phúc lắm.

Chuyện nhắc đều ngừng bằng một bài học nào đó. Tôi nhớ mãi chuyện một cô bé nhỏ giận dỗi mẹ vì đòi gì này mà bà ko mua. Cô ra đường, đi lang thang một hồi đói bụng, thấy cửa hàng hủ tíu cứ đo đắn đứng nhìn. Ông chủ quán trông thấy gọi vào, không lấy tiền. Ăn hoàn thành cô bé cám ơn ông ta rối rít. Ông new vỗ về nói: “Con chớ cám ơn bác bỏ mà yêu cầu cảm ơn phụ vương mẹ. Bác chỉ rất có thể cho bé một đánh hủ tíu thôi. Còn cha mẹ cho nhỏ biết bao nhiêu tô hủ tíu, từng nào ngày, từng nào năm tháng vất vả…”.

Ngày nay, vai trò, vị trí đàn ông trong nhà sẽ khác. Lúc người phụ nữ cũng đi làm, thậm chí là kiếm được rất nhiều tiền hơn, trơ khấc tự núm đổi, đồng thời, số con cũng không nhiều đi. Điều này còn có cái lợi là cha mẹ chăm sóc con kỹ hơn và còn tồn tại sự sẻ chia của chồng. Con cái được nuông hơn, yêu thương lắm và bắt đầu có định hướng đòi hỏi. Cùng rất sự cải tiến và phát triển của internet, sự đua đòi, bắt chước các trào lưu xấu đi hay nguy hại của người trẻ càng dễ dàng. Tuy không đông con nhưng sau này cả phụ huynh dành vô số thời gian mang lại công việc, không giống trước đây kia ck ra ngoài, vk ở nhà… Quyền hành chia đôi, buông lỏng, ko ai kiểm soát và điều hành con cái. Mọi nhà càng khá giả thì con cháu càng có điều kiện riêng tư, buộc phải càng khó kiểm soát. Và chuyện dở cơm gia đình bây giờ hơi khó. Chồng, bà xã và những con đều sở hữu không gian riêng rẽ hoặc cắn mặt vào điện thoại, dẫn mang lại nền nếp gia đình mất dần dần đi.

*

Học sinh trường trung học phổ thông chuyên Lê Hồng Phong cúi đầu chào bác bảo vệ trước cổng trường. Đằng sau hành vi cúi đầu kính chào bác bảo đảm là mẩu chuyện về nề nếp của ngôi trường thọ đời bậc nhất Sài Gòn. Ảnh tư liệu: Dân Trí

Ở một tinh vi khác, bạn lớn đã có tác dụng hư con nít rất nhiều. Tới một bửa tư thấy đèn vàng, ta làm phản ứng vắt nào? vượt nhé. Ừ, hoặc nếu vâng lệnh dừng đúng quy định thì bao gồm khi ăn uống chửi hoặc bị húc luôn từ đằng sau. Tất cả chọn lựa trong văn hóa truyền thống giao thông đó từ người lớn đã có tác dụng gương mù mang lại trẻ.

Trong quá trình đi dạy, tôi còn thấy các cái tệ sợ hơn. Có lần tôi hỏi một học viên lớp 6 về điểm số, thì chúng ta cùng lớp nhao nhao: “Ba nó lo lót hết rồi thầy ơi”. Lý do những đứa trẻ mới 11-12 tuổi cơ mà biết tất cả cái chuyện “lo lót”? Bởi phụ huynh đã ngồi bàn chuyện chạy ngôi trường này sở kia, phong bao mang lại ông này bà nọ công khai minh bạch ngay trước mặt bé cái. Bọn trẻ lập tức hiểu rằng, vậy buộc phải gì ngoại trừ tiền? chỉ cần kiếm thật các tiền là dứt hết mọi chuyện.

Cái sai thông liền cái sai bởi vì gương xấu của fan lớn, từ bỏ chuyện quăng quật rác ra đường, thuốc lá lá, cho tranh giành quyền lợi, bênh vực loại sai của con… Tôi thấy rất nhiều tội ác xẩy ra giữa người thân trong gia đình trong mái ấm gia đình gần đây, chỉ là con em mình đã lập lại không đúng trái của tín đồ lớn.

Về phía bên trường, thời trước thầy cô rất có thể liên hệ những bài công dân giáo dục đào tạo với các vấn đề xóm hội giúp học trò dễ nhớ, cảm thụ tốt. Hiện nay thuần túy câu chữ trong sách vở và giấy tờ thì thô cứng, phần đông các hoạt động ngoại khóa, sảnh khấu hóa bài xích giảng… thì khiên cưỡng, không lôi cuốn học sinh. Dù đã nỗ lực, tuy vậy với áp lực hoàn hảo và tuyệt vời nhất tranh thủ giáo án, bệnh dịch thành tích của ban giám hiệu, thì các thầy cô cũng teo lại, dạy dỗ cho chấm dứt rồi về, không có gì tâm huyết, trí tuệ sáng tạo gì. Những môn thể dục, nhạc, họa… bị xếp vào môn phụ và chỉ còn để ra vẻ ta gồm nền giáo dục đào tạo toàn diện. Thực ra việc dạy và học không mang tính chất đam mê hay trí tuệ sáng tạo nào.

Một điều không còn sức gian nguy nữa là hiện nay nếu chạm chán được bạn nào đó tốt thì ta vô cùng lấy làm ngạc nhiên. Xóm hội đang quá vật hóa học hóa đều thứ và cái ác, chiếc xấu, chiếc sai không hề được nhận diện. Thậm chí, dần dần dà fan ta lại coi ác, xấu, không đúng là chuyện bình thường, bao gồm khi mang lại đó là vấn đề hiển nhiên đúng!