trong trận Xích Bích, nhờ vào “gió Đông” của Khổng Minh nhưng mà quân Ngô đại chiến hạ quân Ngụy. Tào Tháo thua trận chạy bán sống chào bán chết tìm đường thoát thân. Trong lúc bỏ chạy thì liên tiếp bị các danh tướng như Triệu Vân, Trương Phi, quan liêu Vũ tróc nã kích.
Dân Việt trên
*

Trong quy trình tiến độ đầu, thủy quân Tôn-Lưu ngược cái Trường Giang trường đoản cú Hán Khẩu-Phàn Khẩu tới Xích Bích, tại trên đây họ va trán với chi phí quân của Tào Tháo. Vốn bị quấy rầy và hành hạ bởi bệnh dịch và sự suy giảm về tinh thần cũng như sức chiến đấu do cuộc hành quân kéo dãn dài từ Bắc xuống Nam, quân Tào không thể giành được lợi thế trong số những trận giao đấu nhỏ ban sơ và bắt buộc lui về đóng góp quân sinh sống Ô Lâm (phía Bắc của trường Giang).

Bạn đang xem: Hóa ra trận đánh nối tiếng nhất tam quốc diễn nghĩa là bịa đặt hoàn toàn

Để sút sự chòng chành của thuyền chiến (do quân Tào vốn xa lạ với thủy chiến nên liên tục rơi vào trạng thái say sóng), Tào tháo ra lệnh sử dụng xích sắt nối các thuyền lại với nhau. Cũng đều có thuyết cho rằng đưa ra quyết định này của Tào Tháo bắt đầu từ lời răn dạy của một gián điệp ở trong phe Tôn-Lưu (chi ngày tiết này được La quán Trung gửi vào Tam quốc diễn nghĩa với Bàng Thống nhập vai trò gián điệp).

Quan sát động thái này của Tào, tướng mạo Hoàng Cái bên phía Đông Ngô đã đề nghị Chu Du dùng kế trá hàng với được du lãm tán đồng. Câu hỏi gửi thư trá mặt hàng của Hoàng dòng lập tức được Tào túa tin theo, không cần thiết phải bày kế khổ nhục làm cho Hoàng Cái bắt buộc chịu đòn roi với cũng ko cần tín đồ đưa thư Hám Trạch đề xuất đấu trí với Tào Tháo đến hơn cả như Tam Quốc Diễn Nghĩa tế bào tả. Bài toán trá sản phẩm thuận lợi, Hoàng Cái chuẩn bị một team thuyền để bơi sang tập kích vào thuỷ trại Tào.

Khi nhóm "hàng binh" của Hoàng cái đến thân sông thì các hỏa thuyền bước đầu được châm lửa và chúng theo gió Đông phái nam lao trực tiếp vào hạm đội của Tào. Trong đk gió phệ và bị xích vào nhau, các thuyền chiến của Tào Tháo lập cập bắt lửa khiến một số lượng lớn binh mã chết cháy bên trên thuyền hoặc chết đuối dưới sông.

Trong thời điểm quân Tào đang hoảng hốt vì đám cháy thì liên quân Tôn-Lưu do Chu Du dẫn đầu đã có được trận địa và chia cắt lực lượng của Tào Tháo, buộc ông ta đề nghị ra lệnh rút lui sau khoản thời gian phá hủy 1 phần số thuyền chiến còn lại.

Xem thêm: Mạch Âm Thanh Giá Tốt Tháng 4, 2023 Loa, Mạch Khuếch Đại Âm Thanh

Tào cởi cùng bại binh tháo lui về phía đường chiếc Hoa Dung xuyên thẳng qua vùng váy lầy mập phía Bắc hồ nước Động Đình. Trong điều kiện mưa nặng trĩu hạt khiến đường rút lui càng trở lên trên lầy lội, Tào Tháo buộc phải ra lệnh mang lại binh lính, đề cập cả những người bị thương, vác theo các bó cỏ để che đường.

Khó khăn đến quân Tào càng nặng khi du ngoạn và lưu giữ Bị không hoàn thành đuổi theo họ tính đến tận phái nam Quận. Cuối cùng, thiệt hại nặng nề khiến Tào Tháo đề nghị bỏ miền nam bộ rút về Nghiệp Quận, còn lại Tào Hồng với Tào Nhân giữ lại Giang Lăng, Nhạc Tiến giữ Tương Dương và Mãn Sủng giữ Đương Dương.

Kể trường đoản cú đây, Tào dỡ không còn rất có thể huy đụng một lực lượng thủy quân đông đảo để tấn công xuống trường Giang được nữa. Nhì phe lưu giữ Bị cùng Tôn Quyền từ bỏ đây rất có thể tự bởi vì giành đem phần đất ở ghê Châu. Sau cuối là tạo điều kiện cho sự xuất hiện của hai nước Thục Hán và Đông Ngô.

cửa nhà là cách nhìn của tác giả Dịch Trung Thiên trước những nghi hoặc (từ con người, sự kiện đến hình thái quốc gia) trong thời đại Tam Quốc, cung ứng cho fan hâm mộ một mắt nhìn để “đọc sử” với suy ngẫm về thời kỳ này.

Xuất phiên bản Sách tốt

Ghi chép và biểu đạt trong lịch sử vẻ vang về trận đánh này còn trùng trùng nghi vấn, những nhà sử học tập cũng mọi người một quan liêu điểm.


Trận Xích Bích chắc rằng là trận đánh nổi tiếng duy nhất thời Tam Quốc. Nhắc tới Tam Quốc, khôn cùng ít người lần chần trận Xích Bích. Chuyện này thực sự yêu cầu quy công mang lại La tiệm Trung. Vì chưng vì, đó là phần được hư cấu nhiều nhất, cũng là phần được viết đặc sắc nhất vào Tam Quốc diễn nghĩa.

Thực ra về trận đánh này, biên chép trong chủ yếu sử hiếm hoi nhưng nhằm lại tương đối nhiều vấn đề, đến nỗi giới sử học tập đã những phen nở rộ những “trận Xích Bích mới” vày chuyện này.

Những vấn đề liên quan gồm những: Một, trên đây là trận chiến của ai; hai, quy mô nuốm nào; ba, thời gian địa điểm; bốn, vì sao thắng bại. Về những vụ việc này, những nhà sử học mọi người một ý, thậm chí là đối nghịch hẳn nhau.

Ví như binh sỹ quân Tào bao gồm bao nhiêu, có tín đồ nói thực tế là năm mươi vạn, cũng đều có người bảo thực chất chỉ có năm nghìn fan (ngoài ra còn bố giả thuyết không giống là tứ mươi vạn, cha mươi vạn với hơn nhị mươi vạn), rõ ràng chênh lệch rất lớn.

Ở phía trên chỉ bàn cho tới ý kiến cá nhân tôi. Vẫn yêu cầu nói từ sự việc đầu tiên, ấy là trận đánh này phân phát động do ai? Mọi bạn đều biết chuyến này Tào cởi xuống khu vực miền nam là để đánh Lưu Biểu, đoạt Kinh Châu. Mục đích này có thể nói là đã được triển khai khi lưu giữ Tông đầu hàng, lưu Bị thất bại trận, Giang Lăng bị chiếm.

Bởi ráng mới có thuyết nói mang Hủ vẫn khuyên Tào cởi tới sẽ là dừng, câu hỏi này đã làm được đề cập trong chương “Kỳ tài trời sinh”. Tất nhiên tuy giữ Bị đang thành “giặc cùng đường” tuy nhiên “còn bạn còn lăm le”, cần đuổi thuộc giết tận. Tất cả điều tôi cho rằng cũng không thải trừ khả năng Tào dỡ rắp tâm sau khoản thời gian diệt giữ Bị vẫn tiện thể diệt luôn cả Đông Ngô.

*

Tam Quốc chí - trả Hủ truyện có nói: “Thái Tổ phá tởm Châu, định xuôi mẫu xuống phía đông”. “Xuôi cái xuống phía đông” há chỉ nhằm diệt giữ Bị thôi sao?

Trước khi chu du xuất chinh, Tôn Quyền vẫn nói gì với ông ta? Tôn Quyền nói rằng: “Ông tiến công được thì cứ đánh. Lỡ không như ý cứ quay về với ta, ta sẽ quyết một trận với to gan Đức”. Trường hợp chuyến này Tào toá quả thực chỉ tiến công Lưu Bị thì Tôn Quyền có lẽ rằng sẽ nói du ngoạn à, ông đi tấn công thử xem sao. Đánh chiến thắng được thì đánh, bọn họ tiện thể kiếm lợi; đánh không thắng thì về, “Lưu hoàng thúc” sống mái thế nào thì cũng mặc.

Nếu ông ta nói vậy thì những vấn đề tiếp theo sau đây rất đơn giản giải quyết. Kết luận có thể là: Đây là một trận đánh quy mô tương đối lớn, thời gian trong tháng chạp năm kiến An đồ vật mười ba, vị trí là thành phố Xích Bích tỉnh hồ Bắc thời buổi này (xưa là huyện tình nhân Kỳ). Sao lại nói vậy? vì những học giả ủng hộ thuyết “Xích Bích là một trận đánh nhỏ” đã diễn tả cuộc chiến đại nhiều loại là chũm này: mon bảy năm con kiến An máy mười ba, Tào tháo xuất quân, tháng tám lưu lại Biểu chết bởi vì bệnh, mon chín giữ Tông đầu hàng.

Tào toá “thấy Giang Lăng bao gồm quân nhu, sợ hãi Tiên chủ đoạt được” bèn đích thân dẫn năm nghìn né binh tinh nhuệ, đi tía trăm dặm một ngày đêm, đuổi theo lưu lại Bị, nhì quân đụng trán ngơi nghỉ Đương Dương.

Lưu Bị đại bại chạy đến Hạ Khẩu, quân Tào kéo tới Giang Lăng. Sau khi lấy được rất nhiều quân nhu thứ tư, Tào tháo dỡ lại nhanh chóng xuôi cái đánh xuống, công dụng không hẹn mà gặp mặt liên quân Tôn lưu giữ ngược loại đi lên, mau lẹ đánh một trận “đụng độ”.

Vì ko hẹn nhưng mà gặp, lại vội vã ứng chiến, phân phối những nguyên nhân khác phải Tào Tháo chiến bại trận. Rõ ràng, nếu tán thành giả thuyết này thì yêu cầu thừa nhận cuộc chiến xảy ra trong thời điểm tháng Mười. Vày tới mon Chạp, quân chi viện của Tào dỡ cũng kéo đến, quân số tất yêu chỉ tất cả năm ngàn được.

Vậy năm nghìn tinh binh của Tào Tháo giữa tháng mười kéo cho Xích Bích có tác dụng gì? đương nhiên là để tấn công Lưu Bị chứ chưa hẳn đánh Tôn Quyền. Theo Tam Quốc chí - Trình Dục truyện, bấy giờ đồng hồ “Lưu Bị chạy lịch sự Ngô”, mà không ít mưu sĩ của Tào Tháo hồ hết đoán rằng Tôn Quyền đã giết giữ Bị, chỉ có Trình Dục không đồng tình. Tào toá có đồng tình không? không thấy nói.

Vì vậy rất có thể tưởng tượng bấy tiếng Tào Tháo không hề nghĩ Tôn Lưu đã liên minh. Chẳng ngờ bọn họ lại hợp lại thành với nhau, không dừng lại ở đó còn tập thích hợp được năm vạn quân. Năm nghìn người đánh với năm vạn người, tất nhiên không lại, minh bạch ấy cũng chỉ là 1 trận tấn công nhỏ.

Giả thuyết này cũng không hẳn vô lý với vô bằng cớ, triệu chứng cứ nằm trong Tam Quốc chí - Gia mèo Lượng truyện. Theo đó, bấy tiếng Gia cát Lượng bảo Tôn Quyền: “Quân Tào cởi đường xa mệt mỏi, nghe nói quân khinh thường kỵ xua theo Dự Châu, một hôm mai đi hơn bố trăm dặm, ấy là ‘nỏ cứng hết đà, không phun thủng nổi tấm lụa mỏng nước Lỗ"”.

Theo trả thuyết này thì quân Tào dỡ chỉ tất cả năm nghìn, hơn thế nữa lại là cánh khinh thường kỵ hành binh thần tốc từ Tương Dương mang đến Giang Lăng. Nhưng tại đây lại có một vụ việc là nếu như Tào cởi thực sự chỉ dẫn theo năm nghìn quân đánh xuống phía đông thì tại sao khi chu du dẫn cha vạn người con ngữa tới cứu giúp viện, lưu giữ Bị còn nói là “hận là ít”? Đủ thấy quân Tào Tháo ít nhất cũng bắt buộc mười vạn. Hoặc lúc Gia mèo Lượng nói thì mới có năm nghìn, sau này lại tăng thêm. ý muốn tăng thêm cần có thời gian, vì vậy hẳn trận đánh phải xảy ra trong tháng chạp.

<…>

Thế nên nếu nói trận Xích Bích chỉ là 1 trong những “cuộc va độ” e rằng chỉ là chủ ý cá nhân. Sau khi khẳng định được mục tiêu và bài bản cuộc chiến, bọn họ chỉ cần để trung khu tới quá trình và công dụng thôi. Là một cuộc chiến quy mô khá lớn, trận Xích Bích có bốn giai đoạn, bao gồm quyết sách, chuẩn chỉnh bị, giao chiến với hoàn thành.

Quá trình này vẫn được miêu tả sống đụng trong Tam Quốc diễn nghĩa, vướng lại một di sản quý hiếm trong kho tàng văn học cổ Trung Hoa. Nhưng bọn họ buộc đề xuất tiếc nuối chỉ ra rằng rằng, văn học không hẳn là lịch sử.

Tam Quốc diễn nghĩa dành hẳn tám hồi miêu tả chi tiết sệt sắc toàn thể cuộc chiến, duy nhất là những mẩu truyện khoái trá lòng người, song phần đông là lỗi cấu.

Ở đây bao gồm hai tình huống. Một là trọn vẹn không gồm trong kế hoạch sử, ví như “đấu khẩu với những nho sĩ”, “dùng trí khích Chu Du”, “Hám Trạch dưng thư”, “Bàng Thống hiến kế” thuộc “mượn gió đông”...

Còn một các loại nữa là gồm chút vết tích nhưng đã bị lấy râu ông nọ gặm cằm bà tê hoặc thổi phồng cường điệu lên. Ví như “Tưởng Cán trúng kế” không phải là trọn vẹn bịa đặt. Ít nhất cũng đều có người tên Tưởng Cán thật, cũng từng mang lại doanh trại Chu Du. Nhớ tiếc rằng ấy là sau trận Xích Bích, theo Tư trị thông giám thì vào năm Kiến An lắp thêm mười tư (tức năm 209 CN), tất nhiên không tất cả chuyện bị lừa trộm thư gì cả.